Tại sao người dân phải đi biểu t́nh theo kiểu “xé rào”?
Cũng trong cuộc trả lời phỏng vấn đài BBC nói trên, tướng Nguyễn Chí Vịnh c̣n nhắn nhủ: “Người dân phải tin rằng Nhà nước sẽ có giải pháp, có đủ trách nhiệm để vừa giữ chủ quyền lãnh thổ, vừa duy trì hòa khí và quan hệ với Trung Quốc.” Đây cũng chính là suy nghĩ chung của phần lớn các cấp lănh đạo ở nước ta hiện nay.
Thế nhưng người dân làm sao có thể tin vào Đảng và Nhà nước khi mà từ bộ máy cầm quyền cho đến quân đội đều thể hiện một lập trường nước đôi, một thái độ không rơ ràng trước những hành động xâm phạm chủ quyền từ phía Trung Quốc?
Hăy thử nêu ra vài dẫn chứng:
- Biết bao lần ngư dân Việt Nam bị bắt, bị cướp bóc, không thấy có tàu hải quân nào đứng ra bảo vệ. Khi tàu B́nh Minh 2 và tàu Viking II bị cắt cáp, cũng không hề thấy bóng dáng con tàu nào của hải quân. Vào đêm 8-6-2011, tại Nha Trang, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng khẳng định mạnh mẽ “ư chí quyết tâm cao nhất của toàn Đảng, toàn quân” trong việc bảo vệ chủ quyền “trên các vùng biển và hải đảo của Tổ quốc”. Thế nhưng chỉ 10 ngày sau đó, vào ngày 18-6, ngay giữa lúc t́nh h́nh Biển Đông cực kỳ căng thẳng, mặc cho các nhà ngoại giao lên tiếng phản đối việc Trung Quốc xâm phạm lănh hải, Hải quân Việt Nam lại thể hiện thái độ “kiên quyết bảo vệ chủ quyền của đất nước” bằng cách cử hai chiếc tàu lên đường để “tuần tra liên hợp trên vùng biển vịnh Bắc Bộ” và “giao lưu hữu nghị với Hải quân Trung Quốc”. Bất cứ ai cũng phải đặt dấu hỏi: Việt Nam có một hay hai Nhà nước và quân đội tuân theo lệnh của Nhà nước nào?
Tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện khi đăng lại tin này trên blog của ông, đă b́nh luận như sau: “Tôi thực sự hoang mang khi đọc tin này của Báo Quân Đội Nhân Dân, cơ quan của Quân ủy Trung ương và Bộ Quốc pḥng VN. Tàu Trung Quốc xâm phạm lănh hải VN – vào rất sâu – trong 4 tiếng đồng hồ, cắt cáp và uy hiếp ta, không thấy tàu Hải quân Việt Nam có hành động kiên quyết để đáp trả. Ngày 26.5 cắt cáp, đến chưa đầy tuần sau lại tiếp tục gây hấn, vào sâu trong lănh hải Việt Nam để quấy phá một cách ngang ngược kiểu côn đồ, xă hội đen. Chủ quyền quốc gia bị xâm phạm là một việc hết sức nghiêm trọng. Vậy mà nay hai con tàu của ta – thật lạ, lại thực hiện chuyến thăm, giao lưu hữu nghị với Hải quân Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc. Chúng tôi vô cùng hoang mang khi đọc được tin này! Phải chăng là…”(9)
- C̣n thái độ của các “đoàn thể nhân dân” do Đảng lănh đạo?
Ngày 9-6-2011, chỉ bốn ngày sau khi các cuộc biểu t́nh đầu tiên nổ ra tại Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh nhằm phản đối các hành động xâm phạm chủ quyền từ phía Trung Quốc, một phái đoàn của cái-gọi-là “Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam” do Phó Chủ tịch Trần Hoàng Thám dẫn dầu đă có mặt tại Bắc Kinh để “thăm hữu nghị Trung Quốc”. Không biết do vô t́nh hay hữu ư, phía Trung Quốc đă sắp xếp cho phái đoàn này sang thăm Tây Tạng. Theo lời tường thuật của đài CRI (Đài phát thanh Quốc tế Trung Quốc), vào ngày 12-6, tại thủ phủ của Tây Tạng: “Phó Chủ tịch Trần Hoàng Thám nói, trong thời gian ở thăm, Đoàn đại biểu đã chứng kiến các sự nghiệp của Khu Tự trị Tây Tạng phát triển bừng bừng, diện mạo thành phố và nông thôn hoàn toàn thay đổi, nhân dân an cư lạc nghiệp, đã tìm hiểu được một Tây Tạng chân thực, sau khi về nước sẽ giới thiệu Tây Tạng chân thực cho nhân dân Việt Nam, để nhân dân Việt Nam hiểu thêm về Tây Tạng.”(10)
Có lẽ sau chuyến thăm viếng này, ông Trần Hoàng Thám sẽ tŕnh bày “một bức tranh chân thực về Tây Tạng” để động viên nhân dân Việt Nam yên tâm đi theo con đường “quá độ từ một quốc gia độc lập thành một tỉnh tự trị của Trung Quốc”, như thế nước ta mới có cơ hội “phát triển bừng bừng”?
- Cuối cùng, làm sao để người dân có thể tin vào Đảng và Nhà nước khi mà về phía Trung Quốc, các hành động xâm lược ngày càng công khai, trắng trợn (khẳng định chủ quyền bằng “đường lưỡi ḅ”, liên tục cướp bóc ngư dân Việt Nam, xâm phạm lănh hải, chuẩn bị đưa dàn khoan khổng lồ trị giá gần 1 tỷ đô-la ra Biển Đông, chuẩn bị hạ thủy hàng không mẫu hạm đầu tiên để hù dọa vùng Đông Nam Á) th́ về phía Việt Nam, các nhà lănh đạo trước sau như một vẫn trân trọng giữ ǵn “16 chữ vàng”, không cần phân biệt đó là “vàng thật” hay “vàng giả”?
Cũng chính v́ thiếu ḷng tin vào cách giải quyết của Đảng và Nhà nước nên bất chấp mọi sự cấm đoán, mọi biện pháp răn đe, người dân Việt bằng cách này hay cách khác vẫn t́m cách “xé rào” để thực hiện quyền biểu t́nh của ḿnh. Từ cuối năm 2007 đến nay, đă có biết bao người dân yêu nước bị bắt giam, bị tù đày hay bị sách nhiễu bằng đủ mọi cách, nhưng những cuộc biểu t́nh vẫn diễn ra. Điều đó cho thấy ḷng yêu nước trong nhân dân ta vẫn chưa bị hủy diệt.
V́ thế chúng ta vẫn có thể tin vào một chân lư: Đế quốc kiểu mới có thể mua chuộc hay khuất phục được một số, thậm chí tất cả các nhà lănh đạo. Nhưng không ai có thể mua chuộc hay khuất phục được cả một dân tộc!
Mà một dân tộc th́ bao giờ cũng lớn hơn, vĩ đại hơn rất nhiều so với một lănh tụ, một “tập thể lănh đạo” hay một “đảng lănh đạo”!
Đà Lạt 22-6-2011
© MAI THÁI LĨNH
© DANCHIMVIET