
Ổ bánh ḿ tại sân bay Nội Bài được niêm yết với giá 208.000 đồng, kèm lời giải thích “nguyên liệu nhập khẩu”: thịt heo từ Brazil, rau thơm từ Úc, tương ớt từ Pháp. Có lẽ thiếu mỗi không khí từ Himalaya và muối từ đáy biển Mariana để chạm mốc triệu đồng cho đúng chuẩn “bánh ḿ xuyên lục địa”.
Dân mạng nhanh chóng vào cuộc với tinh thần châm biếm không khoan nhượng: “heo Brazil vừa tham gia drama nên tăng giá mạnh”, hay “bay trên trời th́ giá cũng trên trời thôi”. Không chỉ là tṛ cười, đây là sự thật trần trụi: sân bay Việt Nam là nơi giá cả bay xa hơn cả máy bay.
Trong khi đó, các sân bay như Thái Lan, Hàn Quốc hay Nhật Bản – dù là cửa ngơ quốc tế – vẫn bán nước, ḿ, bánh với giá b́nh dân. V́ sao? V́ họ quản lư hợp lư, không tận thu, và quan niệm rằng sân bay là bộ mặt quốc gia chứ không phải cái chợ “vặt lông” khách du lịch.
Khó có thể trách các chủ quầy, v́ giá thuê mặt bằng sân bay ở Việt Nam cao ngất, không tăng giá bán th́ phá sản. Vấn đề nằm ở chỗ quản lư kém hiệu quả, ưu tiên lợi ích nhóm hơn trải nghiệm hành khách.
Nếu chính quyền vẫn xem sân bay là nơi tận thu thay v́ nơi tạo ấn tượng đầu tiên với khách quốc tế, th́ du lịch Việt Nam c̣n lâu mới “cất cánh”. Và ổ bánh ḿ 208.000 đồng sẽ chỉ là món khai vị cho một bữa tiệc giá cả “trên trời”.
LinhLinh