VietBF
Page 23 of 149
« First 13202122 23 24252633 Last »

VietBF (https://www.vietbf.com/forum/index.php)
-   School | Kiến thức 2006-2019 (https://www.vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=273)
-   -   Topic April 30-1975 Stories (https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?t=1237063)

florida80 05-15-2019 19:45

Một Giờ Của Cha










– Bố ơi, con có thể hỏi bố một câu được không ?

– Được chứ, ǵ vậy ? – Người cha đáp.

– Bố, một giờ làm việc bố kiếm được bao nhiêu tiền ?

– Đó không phải là chuyện của con, tại sao con lại hỏi bố như vậy?

– Con chỉ muốn biết một giờ bố kiếm được bao nhiêu tiền thôi mà, nói cho con nghe đi, bố – Cậu bé nài nỉ.

– Nếu con cần phải biết th́ bố nói đây, bố làm được 20 USD một giờ.

– Vậy hả bố – Cậu bé cúi mặt đáp – ...Con có thể mượn bố 10 USD được không ?

Người cha nổi giận: “Nếu con vay tiền bố chỉ để mua đồ chơi vớ vẩn hay mấy thứ vô bổ ǵ đó th́ hăy đi ngay về pḥng, lên giường nằm và suy nghĩ xem tại sao con lại có thể ích kỷ như vậy. Bố phải làm việc vất vả suốt cả ngày rồi, bố không có thời gian cho những tṛ trẻ con như thế này đâu”.




Cậu bé lặng lẽ đi về pḥng, đóng cửa lại. Người đàn ông ngồi xuống và càng tức giận hơn khi nghĩ đến những điều con trai ḿnh vừa hỏi: “Tại sao nó lại dám hỏi ḿnh những câu hỏi như vậy chỉ để xin tiền thôi nhỉ ?”.




Khoảng một giờ sau, khi đă b́nh tĩnh lại, anh nghĩ có lẽ ḿnh hơi nghiêm khắc với con. Có thể nó thật sự thiếu 10 USD để mua thứ ǵ đó và thực ra nó đâu có thường hay xin tiền ḿnh. Anh tiến về phía pḥng con trai và mở cửa.

– Con đă ngủ chưa, con trai ? – Anh hỏi.

– Chưa bố ạ, con vẫn c̣n thức.

– Bố nghĩ có lẽ lúc năy bố quá nghiêm khắc với con. Hôm nay là một ngày dài và bố đă trút sự bực ḿnh lên con. Đây, 10 USD mà con đă hỏi – Người cha nói.




Thằng bé ngồi bật dậy, mỉm cười và reo lên: “Ôi, cảm ơn bố!”. Rồi nó luồn tay xuống dưới gối lôi ra mấy tờ giấy bạc nhàu nát. Nh́n thấy tiền của thằng bé, người đàn ông lại bắt đầu nổi giận. Thằng bé chậm răi đếm từng tờ bạc một rồi ngước nh́n bố nó.


– Tại sao con đă có tiền rồi mà c̣n xin bố nữa ? – Người cha nói trong giận dữ .


– Bởi v́ con không đủ..., nhưng bây giờ th́ đủ rồi ạ… Bố ơi, bây giờ con có 20 USD, con có thể mua một giờ của bố không? Ngày mai bố hăy về nhà sớm, con xin bố, con muốn được ăn tối cùng với bố – cậu bé nói.

Người cha như chết lặng người. Anh ṿng tay ôm lấy cậu con trai bé nhỏ và cầu xin sự tha thứ.

Đây chỉ là một lời nhắc nhở rất ngắn ngủi gửi đến cho tất cả những ai đang làm việc vất vả cho cuộc sống của ḿnh. Chúng ta đừng để thời gian vuột mất khỏi bàn tay mà hăy dành thời gian cho những người thực sự quan trọng với chúng ta, những người gần gũi với chúng ta nhất. Hăy luôn nhớ chia sẻ giá trị một giờ của bạn cho tất cả những ai mà bạn yêu quư.




Bởi, nếu ngày mai bạn chết đi, công ty nơi mà bạn đang làm việc sẽ dễ dàng thay thế người khác. C̣n gia đ́nh và bạn bè của chúng ta sẽ cảm thấy mất mát rất lớn trong suốt quăng đời c̣n lại. Hăy suy nghĩ về điều này bởi chúng ta luôn tự ép ḿnh dành nhiều thời gian cho công việc hơn là gia đ́nh.

Bạn thân mến, bạn nên biết và hiểu điều nào là quan trọng hơn.




Sưu tầm

florida80 05-15-2019 19:50

Hát Lên Em Bài Hát Của Chán Chường - Trần Minh Hiền


florida80 05-15-2019 19:51

Một Nếp Văn Minh Mới - Nguyễn Thị Cỏ May









Trong những ngày cận Tết, báo chí ở Việt Nam đă phải lên tiếng "Thẳng thắn nh́n nhận vấn đề những thảm án liên tục xảy ra, con người cư xử với nhau ngày càng tàn bạo có một phần nguyên nhân từ việc uống nhiều bia rượu và thiếu đọc sách".


Nhưng không biết «thiếu đọc sách» là nguyên nhân của mải mê bia rượu hay v́ «bia rượu » mà thiếu đọc sách ? Hay c̣n nguyên nhơn nào nữa khác hơn ? Nhưng t́nh trạng «mải mê bia rượu» ngày nay ở Việt nam trở thành nghiêm trọng đến mức nào ?


Sự chọn lựa đă rơ

Theo báo chí ở Hà Nội, năm vừa qua, ngành văn hóa của Nhà Nước thu được 2000 tỷ đồng từ các hoạt động xuất bản với 24.000 cuốn sách, 375 loại ấn phẩm . Trong lúc đó, Nhà Nước thu vào được 66.000 tỷ động từ sự tiêu thụ 3 tỷ lít bia rượu của dân chúng . Sự thu nhập nhờ những hoạt động đối nghịch với chữ nghĩa, sách vở lại cao hơn 33 lần thu nhập nhờ chữ nghĩa !




Ngoài ra, theo điều tra của Google th́ người Việt Nam, nhứt là lớp thanh niên, vào internet xem những loại phim đồi trụy tinh thần nhiều nhứt so với nhiều nước khác . Phải chăng ư muốn nói đại bộ phận dân Việt nam ngày nay, tinh thần đồi trụy, hiểu biết thoái hóa, cơ thể suy nhược ?

Mỗi năm, người dân ở Việt Nam chi ra 3 tỷ đô-la để uống bia rượu. Nếu đem khối lượng bia rượu tiêu thụ đó chia cho dân số Việt nam, từ tuổi biết uống nưóc cho tới tuổi sắp bỏ uống nước, th́ mỗi người sẽ nhận đươc hơn 33 lít bia rượu / năm .




Thật ra số tiêu thụ ấy chưa thấm vào đâu nếu so với dân Tiệp và Đức . Dân Tiệp uống 135 lít bia / năm / người, Đức kém hơn, 107 lít / năm / người . Tây bét nhứt : 30 lít / năm / người . Nhưng Tây lại uống rượu chát (vin) nhiều hơn (44 lít / người / năm) . Có lẽ nhờ đó mà Tây ăn nhiều bơ, fromage, thịt nguội, …mà lại ít bị bịnh tim mạch hơn người Huê kỳ . Một mẫu người Pháp tay chơi là «tay cầm ly vin, tay kia đỡ mâm thịt nguôi và fromage» .




Nhưng, ở Việt Nam, bất kỳ ở đâu, trước nhà, ngoài ngơ, trong quán nhậu, vào bất kỳ giờ nào, sáng, trưa, chiếu, tối, đầu tuần, cuối tháng, cứ đưa mắt nh́n là thấy ngay có đầy người ngồi nhậu, với thái độ ung dung tự tại vô cùng thoải mái . Đa số là tuổi trẻ .




Phong cách nhậu của người Việt Nam không giống như người Âu châu . Theo kết quả điều tra, năm 2015, riêng dân Pháp, lớp tuổi trẻ từ 15 – 24 tuổi, có 12% uống bia rượu . Lớp lớn hơn có 32% uồng bia rượu . C̣n lại 55% là những người không uống . Và họ chỉ uống vào ngày nghỉ hay dịp lễ lộc . Những người đi làm việc, chiều về, tạt vào Bar, đứng bên Comptoir ( Quầy), uông 1, 2 ballon rượu chát ( 1 chai vin 75 cl rót được 6 ballons 12, 5 cl – Champagne, được 6, 7 coupes) hoặc 1, 2 đờ-mi như khai vị để về nhà ăn cơm ngon . Ở Pháp tuy là xứ sản xuất hàng đầu bia rượu, nhưng không thấy dân chúng đông nghẹt suốt ngày trong tiệm lớn nhỏ như ở Việt Nam . Ngoài ra, c̣n có luật cấm vị thành niên mua rượu ở chợ hay t́ệm và uống rượu ở quán.

Ở Việt Nam, người dân uống rượu như v́ «không biết làm ǵ, nghĩ ǵ» khác hơn . Uống để mà uống . Như một sanh hoạt hằng ngày phải có để nhắc nhở «ta c̣n đây » . Khi ta uống là ta thật sự «hiện hữu»!




Bạn bè lâu ngày gặp nhau tay bắt mặt mừng: nhậu ; ma chay, cưới hỏi, giỗ chạp: nhậu ; có chuyện vui: nhậu; gặp chuyện buồn: nhậu; hết giờ làm việc, đồng nghiệp cùng nhau thư giăn: nhậu; đi công tác phải biết “giao lưu ”, “kết nghĩa”: nhậu ; có khách đến nhà: nhậu…b́nh thường không làm ǵ, cũng…nhậu. Có tiền, nhậu theo có tiền . Hết tiền, nhậu nhiều hơn …




Người Việt nam ít đọc sách

Quả thật đây là điều đáng buồn khi thấy người dân không bỏ tiền ra mua sách đọc mà trái lại, có bao nhiêu tiền cũng sẵn sàng chi ra cho ăn nhậu.




Họ không cần đoc nhiều phải chăng v́ chỉ cần đọc một cuốn hay xem một tờ báo cũng có thể biết 24 000 cuốn kia hay 375 ấn phẩm kia nói ǵ, viết ǵ rồi ? Tất cả báo chí, sách vở, Phát thanh, TV đều nằm gọn trong tay nhà thầu khổng lồ là đảng cộng sản. Mà chính đảng viên cấp lănh đạo, lại chẳng có mấy người đọc sách. Bởi nhờ không đọc sách, họ mới lên được TW đảng !


Nói tới chuyện sách vở ở Việt Nam, Cỏ May nhớ lại năm 1977, vào khu phố lặc-xon của Ba tàu bán ve chai ở chợ lớn t́m mua phụ tùng máy tàu, tu bổ cho chiếc tàu chuẩn bị vượt biên, thấy con xẩm trẻ, con gái chủ tiệm, đang cầm quyển tiểu thuyết của Quỳnh Dao đoc, bèn hỏi nó đang học lớp mấy và tại sao không đoc sách của chương tŕnh Quốc văn mà đoc Quỳnh Dao?


Nó cho biết học lớp 11 . Đọc Quỳnh Dao v́ đọc sách kia th́ – nó vừa trả lời vừa lật quyển sách như để thuyết minh thêm cho rơ ư – ở đầu sách : «ổng » (Hồ Chí Minh), giữa sách : «ổng», ở cuối sách cũng «ổng» . Đọc cái ǵ ? Chỉ có liệng đi, vừa làm cử chỉ bằng cách như vứt quyển Quỳnh Dao nó đang cầm trên tay .


Việt Nam ngày nay có gần 30 triệu người dân chưa bao giờ biết sách là ǵ, 44% dân số thỉnh thoảng đọc, th́ coi đó như không đọc sách v́ đọc sách không thể nào «đọc cơ hội » được .




Theo kết quả điều tra phổ biến gần đây th́ người Việt Nam một năm chưa đọc hết 1 cuốn sách (chỉ đọc 0,8 cuốn sách/năm), thấp hơn nhiều so với các nước trong khu vực . Ở nhà quê, gần như không có người đọc sách báo . Nhưng nều tính theo cách tính số người t́êu thụ bia rượu th́ ở Việt Nam, ngày nay, có 90 triệu người, đem số sách bán được năm 2014 là 24.000 cuốn chia cho 90.000.000 th́ kết quả sẽ là một người, trong một năm, đọc được 0,00027 cuốn sách!




Thế mà Việt Nam lại có 480 trường đại học, hàng trăm viện nghiên cứu, hơn 20 000 tiến sĩ đủ loại, cả thứ «tiến sĩ xây dựng đảng cộng sản», tỷ lệ sinh viên trên dân số cao ngất ngưỡng?




Thực tế này đă giải thích rơ v́ sao sinh viên Việt Nam sau khi học xong vẫn thiếu kiến thức, v́ sao những bằng cấp Cao Đẳng, Đại Học của chế độ cộng sản chưa bao giờ có giá trị và v́ sao bạo lực ngày càng gia tăng, đạo đức luân thường xuống cấp nghiêm trọng…Người dân thường ỷ lại ở sức mạnh của đồng tiền trong việc đối xử với nhau .




Đất nước đă tụt hậu nhiều mặt so với Lào, Campuchia, Myanmar, đó là sự thật chứ không c̣n là nguy cơ như báo động trong những năm trước đây. Giảm rượu bia khó . Phát động phong trào đọc sách ngay hôm nay lại càng khó hơn v́ làm điều này, trước hết phải đem lại cho sách báo có nội dung bằng những điều thiết thực, khai hóa dân trí theo tinh thần khoa học toàn câu, … Mà khi phục hồi những giá trị đạo đức nhơn bản th́ chủ nghĩa cộng sản đem bỏ đi đâu ? Người cộng sản phải không nói dối, không lật lộng, không ngang ngược th́ làm sao họ c̣n cộng sản nữa ? Đây quả là thứ nghịch lư sanh tử với người cộng sản. Vả lại sách vở, báo chí là sản phẩn của chế độ mà bản chất của chế độ là cộng sản. Người dân đang công khai chối bỏ cộng sản th́ không thèm đọc sách báo là tự nhiên.




Rượu bia là những thứ cay nồng, độc hại mà c̣n dễ chịu hơn nếu phải tiếp xúc với thứ chữ nghĩa theo định hướng xă hội chủ nghĩa . V́ thứ này, nó c̣n ghê tởm hơn, c̣n độc hại hơn bia rượu !

Kể ra nếu lấy bia rượu thay thế sách vở, biết đó là một thứ chọn lựa liều mạng, tự sát, nhưng về ch́u sâu, nó có lư ở một cách ứng xử nào đó để hiểu thực tế của đất nước Việt Nam ngày nay.




Hay làm «ruồi đực t́m rượu giải sầu »
Câu chuyện «Ruồi đực t́m rượu giải sầu» là câu chuyện khoa học do University of California ở San Francisco, thực hiện với hằng trăm con ruồi và công bố kết quả nghiên cứu trên tờ báo chuyên đề The American Journal of Science (trên internet) .


Họ bắt một con ruồi cái vừa mới làm t́nh xong, nhốt vào một cái lọ. Sau đó họ bắt một con ruồi đực bỏ chung vào với con ruồi cái, rồi theo dơi hành động của hai con ruồi . Con ruồi đực muốn ân ái nhưng con ruồi cái, v́ vừa mới làm t́nh xong, mệt mỏi nên không hứng thú tí nào nữa, nó bay chỗ khác. Nếu nó bị con ruồi đực bay đuổi theo và bắt được, th́ nó quyết liệt chống cự, hoặc ch́a bộ phận đẻ trứng của nó cho con ruồi đực kinh hoàng, không đến gần nữa .


Họ làm thí nghiệm này với những con ruồi đực trong bốn ngày liên tiếp, mỗi ngày ba tiếng đồng hồ, và con ruồi đực luôn bị con ruồi cái không cho sơ múi ǵ cả.

Sau ngày thứ tư, họ cho con ruồi đực vào một cái lọ riêng, cho nó được lựa chọn hai thứ thức ăn, một là thức ăn thường và thức ăn có tẩm rượu, th́ con ruồi đực, bị con ruồi cái không cho âu yếm, lúc nào cũng chọn thức ăn có rượu. Nhiều con “nhậu” cho đến xỉn luôn.




Họ tiếp tục cuộc thử nghiệm, lần này cho những con ruồi không được làm t́nh trong bốn ngày trước vào chai có ruồi cái ưng làm t́nh. Sau khi được ân ái, những con ruồi đực này chọn thức ăn không có rượu .




Nghiên cứu thêm nữa, các nhà nghiên cứu khám phá trong óc của con ruồi có một chất gọi là NPF. Họ suy luận là, khi được làm t́nh, óc con ruồi đực bị kích động và tăng trưởng chất NPF, nên làm nó cảm thấy sung sướng, thoải mái. Ngược lại, nếu nó không được làm t́nh, bị thiếu chất NPF, nên nó phải t́m những thức ăn có rượu, để kích động chất NPF trong năo bộ .




Ông Ulrike Heberlein, người hướng dẫn cuộc nghiên cứu, tuyên bố là, phản ứng của đàn ông cũng không khác ǵ những con ruồi đực: Nếu bị vợ hay bồ không cho làm t́nh th́ đàn ông sẽ t́m giải sầu trong ly rượu.




Vậy phải chăng dân Việt Nam chọn ăn nhậu sáng, trưa, chiều, tối v́ sách báo không thể đọc nổi, mà hú hí với vợ hay bồ cũng không được đăi ngộ, th́ c̣n cách nào thú vị hơn là “ làm ruồi đực” mà t́m rượu giải sầu trong ly bia rượu ?




Nguyễn Thị Cỏ May



at 1:57 PM

florida80 05-15-2019 19:52

Chỉ Có Hai Điều








+ Có 2 thứ bạn nên tiết kiệm, đó là sức khỏe và lời hứa.

+ Có 2 thứ bạn phải cho đi, đó là tri thức và ḷng tốt.
+ Có 2 thứ bạn phải thay đổi, đó là bản thân và nhận thức.


+ Có 2 thứ bạn phải giữ ǵn, đó là niềm tin và nhân cách.

+ Có 2 thứ bạn phải trân trọng, đó là gia đ́nh và hiện tại.

+ Có 2 thứ bạn phải tự ḿnh thực hiện, đó là lao động và chịu trách nhiệm với việc ḿnh làm.

+ Có 2 thứ bạn phải lăng quên, đó là đau thương và hận thù.

+ Có 2 thứ bạn phải khắc ghi, là công ơn Mẹ Cha và sự giúp đỡ của người khác.

+ Có 2 thứ bạn buộc phải có để là người thành công, đó là đam mê và ḷng kiên tŕ.

+ Có 2 thứ bạn không được làm, đó là hăm hại người khác và phản bội ḷng tin.

+ Có 2 thứ bạn phải bảo vệ, đó là danh tín và lẽ phải.

+ Có 2 thứ bạn phải chấp nhận, là cái chết và sự khác biệt.

+ Có 2 thứ bạn phải kiểm soát, đó là bản năng và cảm xúc.

+ Có 2 thứ bạn phải tránh xa, đó là cám dỗ và sự ích kỷ.

+ Có 2 thứ bạn luôn phải sử dụng mà đừng hà tiện, là tiền bạc và kinh nghiệm.

+ Có 2 thứ bạn không được sợ sệt, là cái ác và sống thật.

+ Có 2 thứ bạn phải nuôi dưỡng, là t́nh yêu và sự bao dung.

+ Có 2 thứ mà bạn cần phải đạt được trong cuộc sống, đó là thành đạt và hạnh phúc.

+ Có 2 thứ bạn phải luôn sẵn sàng, đó là khó khăn và ngày mai.




Cuối cùng

=> Có 2 thứ bạn phải luôn ghi nhớ, đó là thực hiện những điều trên và làm thật tốt chúng trong cuộc sống hàng ngày.


Sưu tầm

florida80 05-15-2019 19:52

Mật Mă Hạnh Phúc - Tuấn Khanh









Đầu tháng 1/2016, tại Các tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất (UAE), người dân ở đây được giới thiệu bộ Hạnh phúc, do bà Ohood Al Roumi làm bộ trưởng, mà theo như chính quyền thông báo, th́ bộ này có quyền hạn bổ sung, lèo lái các chính sách chung nhằm đem lại “niềm vui và sự thoả ḷng” của dân chúng trong đời sống hiện tại.




Những thập niên đầu của thế kỷ 21, lịch sử nhân loại ghi nhận rất nhiều những thành công về kinh tế, khoa học… của loài người đến mức vượt bậc. Hôm nay con người có thể thay ghép thân thể cho nhau, có thể mơ đến việc chống lại tự nhiên, kéo dài tuổi thọ… nhưng tranh căi và băn khoăn vô cùng về cách làm sao để hạnh phúc.




Hạnh phúc, quả có một hạnh phúc cho mỗi cuộc đời con người trên trần thế, nhưng mong manh và hư ảo làm sao. Thậm chí con người vẫn luôn lầm tưởng rằng ḿnh đang hạnh phúc, với những nhu cầu được biện giải giản đơn của trần thế như tiền bạc, xác thịt, danh vọng…




Hạnh phúc vẫn có thể bị lăng quên hoặc lạc nơi xó xỉnh nào đó giữa những nhu cầu con người ngày càng phức tạp, đến mức Liên Hiệp Quốc phải ấn định ngày 20.3 hàng năm là ngày International Day of Happiness để mỗi người tự xem lại đời ḿnh đă thật sự có phút giây hạnh phúc nào chưa?

Tuy nhiên, vùng đất Hồi giáo rất hà khắc UAE này không phải là nơi đầu tiên nghĩ ra việc biến một khái niệm trừu tượng thành cơ sở hoạt động hành chính cụ thể. Năm 2013, Tổng thống Venezuela Nicolas Maduro cũng đă tuyên bố thành lập một thứ trưởng phụ trách “hạnh phúc xă hội tối cao” là ông Rafael Rios.




Nhân vật được phó thác đi t́m hạnh phúc của quốc gia này nói với tờ NPR rằng lư tưởng của chính phủ là sẽ tạo ra số tiền thu nhập lớn nhất để đem lại hạnh phúc cho con người. Freddy Ehlers, bộ trưởng ngôi sao truyền h́nh và du lịch, th́ nói đơn giản hơn: “buen vivir”. Hạnh phúc”, một cụm từ mà nôm na là “sống tốt”, vậy thôi.

Ngay cả cách nói “sống tốt”, tưởng chừng là dễ hiểu, cũng rất mông lung. Báo cáo của Human Rights Watch năm 2015 cho biết tất cả những lao động của Bắc Triều Tiên đưa ra nước ngoài lao động tập thể bị chính quyền lấy đi hết 70% lương mỗi tháng, nhưng khi được báo chí hỏi đến, họ đều nói là “rất hạnh phúc”.




Nhà văn lừng danh của Nga M. A. Solokhov (1905 – 1984) khi bị mật vụ Nga tố tập 2 của bộ tiểu thuyết Họ đă chiến đấu v́ tổ quốc “có vấn đề”, ông buộc phải đốt bản thảo này, và trả lời với an ninh văn hoá rằng “tôi hạnh phúc với miếng bánh ḿ của ḿnh”.

Liệu một quốc gia sẽ mạnh miệng tuyên bố ḿnh là đất nước hạnh phúc như thế nào, với khái niệm quá ư ảo diệu này? Và một chính phủ có thể điều chỉnh suy nghĩ về hạnh phúc của dân chúng như thế nào?

Năm 1972, vua Jigme Singye Wangchuc của Bhutan đă từng gợi ư rằng nước này sẽ đặt ra một chỉ số đánh giá mang tên “Tổng hạnh phúc quốc gia” (Gross National Happiness/GNH) và coi trọng hơn hoạt động kinh tế của mọi chính sách công.




Tuy không có cấp bộ nhưng Ủy ban hạnh phúc quốc gia Bhutan được giao nhiệm vụ khảo sát mức độ hạnh phúc hàng năm trong cả nước. Các thông tin mà họ thu thập được sau đó được sử dụng bởi các chính phủ để đưa ra các chính sách quyết định.

Ấy vậy mà, dựa theo hoạt động của chính Bhutan, báo cáo của Liên hiệp quốc về Hạnh phúc thế giới gần đây nhất, Bhutan chỉ đứng thứ 79 ra trên 158 quốc gia. Hiện định kiến về vấn đề giới tính, một người bị tố cáo là gay sẽ phải chịu án giam từ một tháng đến một năm, có lẽ chỉ số hạnh phúc của Bhutan với thế giới trong năm nay sẽ c̣n giảm nữa.




Trong khi đó, Hà Lan, Thuỵ Sĩ, Đan Mạch, Phần Lan, Na Uy… rất “vô danh” trong những hoạt động có tên gọi xây dựng hạnh phúc nhưng lại nằm trong top 10 những quốc gia Hạnh phúc thế giới, với chú thích rằng người dân ở đây khi được hỏi, họ nói rằng họ cảm thấy ḿnh đủ quyền của một con người, và hơn hết, là tự do.




Tự do, lại thêm một khái niệm gây tranh căi. Nhưng rơ ràng hạnh phúc và tự do rất gần nhau, đặc biệt, khi người được hỏi có quyền tự do diễn đạt ḿnh có hạnh phúc hay không mà không lo ngại ǵ. Những phụ nữ bị buộc phải lấy chồng là chiến binh ISIS ở Syria cũng luôn nói rằng ḿnh hạnh phúc, cho đến khi đào thoát được sang vùng đất khác.




Trên Twitter, Người ta bắt đầu thấy những câu b́nh luận được đánh dấu “If_you_were_the_hap piness_minister” để chế giễu về việc áp đặt và nhận dạng hạnh phúc của người khác. Những câu b́nh luận cho mục nói trên (nếu như tôi là bộ trưởng bộ Hạnh phúc) có thể dành cho bất cứ ai, bất cứ quốc gia nào một cách nghiêm túc dù phải nở chút đỉnh nụ cười.




Nếu tôi là bộ trưởng Hạnh phúc, tôi sẽ làm ǵ? Công việc của tôi chắc là nhiều lắm, nhưng để làm vài việc đầu tiên, chẳng hạn, tôi sẽ đến U Minh, Cà Mau để hỏi xem người dân bị cưỡng chế đập nhà để xây cầu, né không làm hại nhà của chị ông chủ tịch thị trấn có hạnh phúc không?

Tôi sẽ t́m đến các luật sư của em thiếu niên Nguyễn Mai Trung Tuấn để hỏi họ có hạnh phúc không, khi mọi chứng cứ buộc tội em bị báo chí bóc trần là cố ư sai lệch, vu cáo… nhưng toà án tỉnh Long An vẫn khư khư cố chấp? Hoặc tôi sẽ đến Sơn La, nơi các học sinh phải bắt chuột để ăn khi tết này rực pháo hoa hàng trăm tỉ vô nghĩa – rằng các em có hạnh phúc không?




Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết rằng “khi đất nước tôi thanh b́nh, tôi sẽ đi thăm”… Chúng ta hăy cùng nhau đi thăm mọi nơi, và nhớ ghi chú rằng “hạnh phúc không nằm trong chỉ số”.




Hạnh phúc là nơi gương mặt con người, nơi tự do và lời nói về cuộc đời ḿnh đang có. Hạnh phúc không rơ ràng như thấy ở đám đông vui cười mặc veste, đi xe hơi và nói tiền tỉ. Hạnh phúc có thể nằm ẩn sâu trong những đôi mắt im lặng nh́n chúng ta, những cái nh́n có thể làm chúng ta thao thức.




Tuấn Khanh's Blog



at 5:05 PM

florida80 05-15-2019 19:54

Bằng Chứng Kỳ Lạ Về Đời Sống Sau Khi Măn Kiếp!!









Các đại sưu-tầm gia trên toàn-quốc Huê-Kỳ đă tiết-lộ những bằng-chứng hiển-nhiên mới mẽ về đời-sống sau khi từ trần là một thực-tế lạ-lùng!!!




Sự-kiện thích-thú nhất là sự t́m thấy những hồn-linh của những người quá-văng đă xâm- nhập vào xác thân người c̣n sống!!!



Các nhà sưu tầm đă quá ngạc nhiên khi t́m gặp một số người mù từ thuở sơ sanh, trong lúc bị thôi miên, đă nhớ lại những tiền kiếp mà họ không bị mù loà và tả lại rơ ràng những màu sắc và những chi tiết lịch sữ rất chính xác mà họ không thể nào biết được trừ ra họ đă mục kích!




Bác sĩ Edith Flore, nhà tâm lư học ở Saratoga/California và là một sưu tầm gia hàng đầu có nhiều kinh nghiệm về tiền kiếp, đă tuyên bố rằng: "Bằng-chứng cuộc-sống sau khi măn-kiếp rất dễ-dàng chấp-nhận! - Đời-sống tiếp-tục măi măi... - Chúng ta đă tái-sanh từ kiếp nầy qua kiếp nọ! Và kiếp trước của chúng ta, có ảnh-hưởng đến kiếp hiện-tại!!! ".






Bà Ruth Montgomery, một trong những vị sưu tầm hàng đầu trong nước và là tác giả hai tác phẩm về tâm lư bán chạy nhất, đă quả quyết những bằng chứng về các hồn linh người chết đă nhập vào kẻ c̣n sống!

Bà gọi đó là "Hồn Nhập" (Walk-Ins). Bà đă tả trường hợp ly kỳ của ông David Paladin, người Mỹ da đỏ, trong thế chiến thứ 2, đă bị Đức Quốc Xă bắt giữ, hành hạ và bỏ đói gần chết và bị hôn mê trong hai năm rưởi!





Bà cho biết thêm: Sau khi hết hôn mê, ông ta bắt đầu nói tiếng Nga lưu loát và rồi như thức tĩnh ông tự xưng là Vasili Kandinski, một hoạ sĩ lừng danh mở đường trong môn phái trừu tượng! Kandinski từ trần tại Pháp năm 1944, thọ 78 tuổi. Bà Montgomery tiếp: "Thật là khó tin, khi thấy Paladin biểu-diễn tài-nghệ xuất-sắc về môn hoạ trừu-tượng; mà ông chưa bao giời biết vẻ từ trước!!! Các tác phẩm của ông đă được nhiều thu hút và các giới phê b́nh nghệ thuật vô cùng thán phục! Hoạ-thể của ông giống hệt của Kandinski một cách lạ-lùng!!! Và, mặc dù Paladin sống và lớn lên trong vùng thổ-dân da đỏ chưa bao giờ học nhạc! Thế mà ông biết dạo dương-cầm... Ông Kandinski đă học dương-cầm hồi c̣n thơ-ấu và sau trở thành nhà soạn nhạc!!!"






Hồn ma nhập xác người sống!Bác sĩ Albert Hugh Doss, nhà tâm linh học ở Raleigh-North Carolina, đă phỏng vấn Paladin và biên thư cho bà Montgomery như sau: "Sau khi cân nhắc các sự kiện, tôi phải xác nhận rằng: David Paladin là một trường-hợp kỳ-lạ của 'Hồn Nhập'. Bà Montgomery đă tin-tưởng thuyết 'Hồn Nhập' đă được giải-thích: Tại sao những người cận-tử hồi-sanh như những người sắp chết trên bàn mổ, thường tỏ ra khác lạ sau khi b́nh-phục! Bà cho biết: Hồn Ma đă chiếm xác-thân họ... Nhiều người sau khi hồi-sanh là những Hồn Nhập!!!".




Trong 12 người được phỏng vấn, tôi đă đối diện với "Hồn Nhập"! Tôi đă chú-ư họ có nhiều điểm giống nhau!!! Tất cả đều tin có Đấng Tối-Cao! Tất cả đều khiêm tốn, nhă nhặn và hay giúp đỡ!!! Tất cả đều thương yêu đồng-loại với t́nh yêu vô vị-lợi! Yếu tố nào giúp cho các sưu tầm gia nhận định được điều đó chính là một sự thay đổi toàn diện về nhân cách sau khi "Hồn Nhập" đă xâm nhập xác trần! "Hồn Nhập" đi vào xác thân người gần chết hay đă chết trong bệnh viện có khả năng làm hồi sanh thân xác và b́nh phục!!!






Chúng ta, tất cả đều đă sống trước đây trong các tiền-kiếp!


Việc nầy xem như khó tin được! Nhưng đây là một lănh-vực khác của luân-hồi!!! Chúng ta đều là những người đă sống qua nhiều tiền kiếp! Bác sĩ Doss cho rằng nhiều người cận tử hồi sanh, có thể là những "Hồn Nhập"!!!






Bác sĩ James Parejko, giáo sư triết học tại Đại Học Chicago State và cũng là nhà phân tâm học đă tồn trử nhiều hồ sơ về những linh hồn bên kia nấm mộ! Ông đă nghiên cứu trường hợp 20 người mù từ thuở sơ sanh và đă được thôi mien! Họ cho biết những khung cảnh trong các tiền kiếp mà họ đă trải qua. Khi họ hồi tưởng lại những kinh nghiệm trong kiếp trước, họ thường dùng một loại ngôn ngữ về nhăn quan, để diễn tả h́nh ảnh tận mắt rơ ràng mà rất xa lạ đối với người mù!! Thật là một sự kỳ lạ! Họ thuật lại những biến cố và địa điểm với bao nhiêu chi tiết hổn tạp, màu sắc và rơ rệt cùng những hành động, di chuyển mà không thể nào có được! Nếu họ không ở trong biến cố và địa điểm đó thực sự!!! Một thiếu nữ mù, 20 tuổi, đă thuật lại trong tiền kiếp ở miền nam Huê Kỳ, thời nội chiến. Cô đă thấy những người lính Liên Minh trong bộ quân phục màu xám vừa vặn và tóc dài như vải gai. Bác sĩ Parejko nhấn mạnh: Một người mù không thể nói được như vậy. Họ làm sao thấy được sự tương tợ giữa tóc và vải gai và làm sao biết vải gai giống thứ ǵ? Cô ta cũng mô tả nhà của cô cũng đă một lần sơn màu nâu, những lớp sơn tróc đi để lại những gổ trần. Cô cũng tả con chó của ḿnh màu trắng và đen có những chấm ở mũi và quanh mắt!!!




Một thiếu phụ khác đă nói vế kiếp trước, thời Cổ La-Mă. Bà đă tả rơ ràng khi đi ngang qua các hang toại đạo, có những nấm mồ dưới đất, các hang ấy xám và nhơ-nhớp v́ ánh sáng ít lọt vào, nền lát bằng những tảng đá lớn không đều. Bà ta cũng diễn tả một vài điều khác thường như một máng xối màu nâu đỏ rĩ-sét, dài chừng bốn năm phân đang giỏ nước! Đây thật là những chi tiết chân thực của những người đă thấy!!!




Bằng chứng gần đây của đời sống sau khi măn kiếp và thuyết luân hồi! Dĩ nhiên dễ dàng chấp nhận!!! Thật khó mà chối-căi những kinh nghiệm của những người nhớ lại từ tiền kiếp, với những khúc-chiết lịch-sữ lạ thường!!!




Bác sĩ Fiore người đă dựa trên 10 ngh́n trường hợp của những người hồi tưởng tiền kiếp bằng cách thôi miên đă tường thuật như có có một anh chàng bán hàng thường bị đau ngực. Trong lúc thôi miên, anh ta nhớ lại hồi anh c̣n sống dưới thời Cổ La Mă, anh đă bị quăng vào đấu trường và bị sư tử xé banh ngực trong kiếp ấy!




Có ít nhất 10 nữ bệnh nhân có triệu chứng tương tợ! Tất cả đều lo âu, sợ hăi đàn ông, thường bị phong ngứa, và lên cân quá theo định kỳ, bắt nguồn từ kiếp trước như vậy. Bác sĩ Fiore tiếp: "Hầu như luôn luôn khi tôi thôi-miên họ, tôi đă thấy họ trở về từ cái kiếp họ là người Do-Thái ở Âu-Châu đă bị đẩy vào trong pḥng hơi ngạt của Đức-Quốc Xă trong Thế- Chiến 2. Họ đều bị bỏ đói, đau-đớn, và bị hăm-hiếp trước khi chết!!!".






Những vết thương t́nh-cảm từ tiền-kiếp!


Bác sĩ Fiore giải thích: "Trong tất cả mọi trường-hợp, những vết thương ḷng thường đeo theo kiếp hiện-tại với kết-quả hữu-hiệu. Họ thường mập và không hấp-dẫn để tránh đàn ông đụng chạm tới và có cảm-tưởng như là để tránh đói khát!". Ông cũng kể lại trường- hợp một bà nột-trợ, 52 tuổi, bị bệnh khó thở nặng! Nhưng bà ta không thể nào bỏ thuốc lá được! Khi thôi-miên, bà nhớ lại hồi thế-kỷ 17, ở Anh Quốc, Bà ta bị tố-cáo là phù-thủy và bị hoả thiêu trên giàn hoả! Ngay trước khi thọ h́nh, một nhân viên trong Giáo Hội đă th́ thầm bên tai là: Nếu hít khói lửa vô thật sâu và nhiều! Bà sẽ tránh được đau-đớn khi ngọn lửa bừng cháy!!!






Kư-ức trong tiền-kiếp rất chính-xác!


Một nhà sưu tầm về tiền kiếp khác, bà Helen Wambach ở San Francisco/California đă nghiên cứu 1000 người đă được thôi-miên đưa về những kiếp trước và cho biết những kư- ức của họ rất chính-xác lạ thường! Họ đă tường-thuật rất đúng những chi-tiết nhỏ-nhặt mà chỉ có thể t́m gặp được trong các cuộc trắc-nghiệm hay sách sữ! Họ chỉ có thể biết được! Nếu họ sống thực-sự trong không-gian và thời-gian ấy!!!




Dick Sutphen, một vị sưu tầm về tiền kiếp tại Los Angeles, đă thu thập những dữ kiện trên 30000 (ba mươi ngàn) trường hợp thôi miên đưa về các kiếp trước trên 11 năm! Ông thuật lại có một trường hợp khó tin của một người đàn bà đă luôn luôn bị ám-ảnh lo-âu cho những đứa con của bà, mặc dù chúng đă lớn! Ông Stutphen nói: "Bà ta thường gặp trở- ngại khi để chúng một ḿnh! Bà không ở xa chúng được dù một ngày, mà không băn- khoăn những ǵ có thể xảy ra gây thương-tích hay chết chóc cho chúng! Trong lúc thôi- miên, bà ta tiết-lộ, tiền kiếp của bà ở New Orleans vào Thế-Kỷ 19. Ngày kia, bà đă giao đứa con trai của bà cho người nô-lệ canh-chừng đang lúc bà đi thăm viếng! Khi bà trở về, con trai bà bị chết đưối! V́ người nô-lệ lơ-đểnh!!! Ông Sutphen giải-thích hành-động tội-phạm nầy, đă ngấm sâu trong tiềm-thức của bà trong kiếp hiện-tại!!!".






Bà Sarah Wilson Estep, nhà tâm linh học ở Severna Park, đă cho biết bà đă thâu băng trên hai mươi ngàn t́ếng nói của người chết! Bà nói những thông điệp thâu lại của những ngựi quá văng là một sự cố gắng của các linh hồn trong cơi âm muốn liên lạc với chúng ta!!! Tuy nhiên, các t́ếng nói của các linh hồn khó nghe được bằng tai trần! Trong các âm thanh thâu được, bang-chứng rơ-rệt có đời-sống sau khi măn-kiếp là tiếng nói của thân-phụ của bà đă từ-trần cách đây 24 năm. Một sự liên-lạc kỳ-lạ là một sáng nọ, bà cho máy thu-âm chạy và nói: "Tôi có bạn nào ở đây không?", Bà lại nói tiếp: Đang lúc nghe lại cuộn băng, tôi rất sung-sờ ngạc-nhiên khi có một giọng nói rơ-ràng: "kipper! Cha rất lấy làm sung-sướng nói chuyện với con!". Bà cho biết tên Skipper là tên cưng thân-phụ bà đă đặt và thường gọi bà! Không ai kêu bà bằng tên nầy!!!






Sưu-tầm gia về luân-hồi Wambach đă kết-luận: "Đời-sống sau khi măn-kiếp! Giờ đây, không c̣n là vấn-đề nữa! Đă quá nhiều bang-chứng để chap-nhận!!! Chúng
ta đă tái-sanh đi tái-sanh lại! Và không có lư-do để sợ chết nữa!!!"./-






Tài-liệu Startling New Proof... Life after Death!
PT/Ngô-Quang-Huynh, chuyển-ngữ (Jun. 18, 2015)

florida80 05-16-2019 18:45

100 – 1 = 0: Đạo lư ai cũng nên biết để tránh có ngày rước họa vào thân





100-1 = 0, phép tính này thật lạ lùng, nhưng nó là h́nh ảnh minh họa chuẩn xác cho cái gọi là thói vô ơn của một bộ phận người trong xă hội này.

Ví dụ của vị ḥa thượng

Vị ḥa thượng già viết lên giấy 4 phép tính:

2+2=4;4+4=8;8+8=16;9 +9=19

Ngay lập tức, các đệ tử nhao nhao lên:

"Thầy ơi, thầy tính sai một phép tính rồi."
Vị ḥa thượng già ngẩng đầu lên, chậm răi nói: "Đúng thế, mọi người đều nh́n thấy rất rơ, phép tính này ta đă tính sai rồi. Nhưng 3 phép tính trước tính đúng, tại sao không có một ai khen ta mà chỉ nh́n thấy và lập tức chỉ ra phép tính sai của ta?"

Đạo lư 100 - 1 = 0

Làm người cũng vậy, khi bạn đối xử tử tế với người khác 10 lần, họ có thể cũng chẳng nhớ, nhưng chỉ 1 lần bạn làm họ phật ư, họ sẽ nhớ rất lâu và có thể phủ nhận hoàn toàn những điều tốt đẹp mà bạn dành cho họ.

Đó chính là đạo lư 100 – 1 = 0. Người xưa có câu: Cho một bát gạo thành ân nhân, cho một bao gạo thành kẻ thù. Có những người đă quen với việc được cho mà dễ dàng quên ơn huệ.

Không phải ai ai cũng hiểu được hai chữ "lương tâm"!

Cho dù bạn sở hữu cả chục cái tốt cái hay nhưng chỉ cần có một cái không tốt, nó sẽ là cái cớ để xóa sạch sẽ mọi cố gắng nỗ lực của bạn. Cho dù bạn dốc hết tâm huyết ra v́ người khác, nhưng chỉ một việc không đúng, bạn sẽ trở thành tội đồ trong mắt họ.

Trong cuộc sống này có một số người, bạn giúp họ cả trăm lần họ không có được một lời cảm ơn. Nhưng chỉ một lần không giúp, họ quay ra hận bạn. Bao nhiêu cố gắng nỗ lực bỏ ra v́ người khác, thứ bạn nhận lại được không phải là sự chân thành mà chỉ là nỗi cay đắng.




V́ thế cần nhớ:

Làm người, rộng răi cũng được nhưng cần rộng răi với đúng người – những người biết tri ân báo đáp, nếu không, tấm ḷng của bạn sẽ trở nên lăng phí.

Làm người, lương thiện cũng được, nhưng cần lương thiện với những người thấu t́nh đạt lư, nếu không bạn sẽ phí hoài tấm thịnh t́nh.

Làm người, bao dung cũng được, nhưng cần bao dung với người có tâm có đức, nếu không sự nhẫn nhịn chịu đựng sẽ trở nên vô nghĩa.

Nếu không, khi chúng ta vô tư bỏ công sức ra giúp đỡ người khác, chúng ta sẽ chỉ nhận lại tổn thương, thậm chí là tai họa.

Làm người, ngốc nghếch không phải là tật xấu, không giả dối là được; không thông minh cũng chẳng sao, không xấu xa là được; giàu hay nghèo không thành vấn đề, miễn sao biết cách cho đi là được.

Đời người cũng như một cuộc làm ăn vậy, bỏ ra công sức nhưng chưa chắc đă thu lại được kết quả tốt đẹp như mong muốn.

Làm người, quá lương thiện sẽ bị người khác bắt nạt, đối xử quá tốt với người khác rồi sẽ có ngày họ cho rằng đó là điều nghiễm nhiên; quá ngô nghê sẽ bị người khác cho là ngu ngốc, quá rộng răi sẽ bị người khác lợi dụng.

Xưa nay, đă có quá nhiều câu chuyện thực tế đă chứng minh cho điều này. Trên đời, vẫn luôn tồn tại những kẻ không có ḷng biết ơn, vong ân bội nghĩa.

Thế nên, trong các mối quan hệ giữa người với người, chúng ta cần tỉnh táo để nhận diện đối phương.

Kết bạn với một người quân tử sẽ có lợi cả đời, ngược lại, giao du với kẻ tiểu nhân, chúng ta sẽ bị kéo xuống hố sâu.

Và một khi đă là bạn, hăy đối xử tử tế, tôn trọng lẫn nhau, chỉ đơn giản vậy thôi cũng đă có thể xây dựng nên một tấm chân t́nh bền vững!

florida80 05-16-2019 18:45

Nuôi con trai của có ‘3 điều kiêng kỵ’. Cha mẹ càng biết sớm càng tốt





Trên thực tế, giữa con trai và con gái có sự khác nhau về cơ thể, c̣n có những khác biệt về tâm lư. Vậy nên, phương pháp giáo dục cho bé trai và bé gái không thể giống nhau.

Làm thế nào để nuôi dạy một cậu bé thành một người tốt, biết cách cảm ân? Đây là một câu hỏi mà các bậc cha mẹ đều lo lắng. Cha mẹ muốn con trai trở nên tốt, muốn ít đi đường ṿng trong giáo dục con trai, th́ có ba điểm này là điều cấm kỵ, cha mẹ càng sớm biết càng tốt.

Tránh chỉ trích con trai ở nơi công cộng

Con trẻ tuy nhỏ nhưng cũng có ḷng tự trọng, vậy nên phê b́nh, mắng mỏ trẻ ở nơi công cộng có thể dễ dàng làm tổn thương ḷng tự trọng của con. Nó không chỉ không có tác dụng giáo dục trẻ mà c̣n phản tác dụng và gây hại nghiêm trọng hơn.

Rất nhiều lúc, khi cha mẹ gọi con, cô con gái có thể nhanh chóng nghe theo “chỉ dẫn” của cha mẹ, nhưng cậu con trai th́ vẫn cứ bất động như “người điếc”. Điều này khiến cha mẹ cảm thấy rằng đứa trẻ đang cố t́nh chống lại ḿnh, do đó quở trách cậu bé.

Đó là bởi v́ sự khác biệt trong cấu trúc thể chất giữa con trai và con gái. Con trai ít “nhạy bén” đối với âm thanh hơn so với con gái.

V́ vậy, cha mẹ có thể làm như thế này: Thay v́ hét lên từ xa, cha mẹ hăy ngồi xổm xuống, bằng giọng nhỏ nhẹ nói với đứa trẻ, nói cho trẻ biết phải làm ǵ, để cậu bé hiểu ư định của bạn.

Làm như vậy, cậu bé sẽ cảm thấy ḿnh được tôn trọng, cảm thấy như được tâm sự, cảm nhận được t́nh yêu của cha mẹ, cậu cũng biết những ǵ có thể làm và không thể làm được. Khi lớn lên, cậu cũng sẽ sử dụng cách giáo dục này cho chính con của ḿnh. Cậu cũng sẽ biết cách tôn trọng người khác và biết ơn cha mẹ.

Tránh cấm con trai khóc

Trong cuộc sống, nhiều cha mẹ dạy con trai tính cách mạnh mẽ và không được khóc. Nếu cậu bé khóc, một số cha mẹ sẽ nói: “Con là con trai, phải mạnh mẽ, dũng cảm. Chỉ có con gái mới khóc, con có phải là con gái không?”

V́ vậy “khóc” nghiễm nhiên đă trở thành nhăn mác của một ‘cậu bé không mạnh mẽ và dũng cảm’.

Khác biệt về thể chất, cơ thể của bé trai nhiều chất dopamine hơn các bé gái, đặc biệt là trong năo, ảnh hưởng đến tốc độ phát triển năo của cậu bé. Nó tạo thành tính cách hiếu động của các bé trai. Trong việc thể hiện cảm xúc, các cậu bé cũng không bằng các cô bé, khi chịu uất ức, tủi thân th́ khóc cũng chính là một phương thức biểu đạt nỗi buồn của các chàng trai.

* Dopamine là một hợp chất hóa học quan trọng trong năo có nhiều tác dụng tốt cho cả tinh thần lẫn thể chất. Người ta c̣n gọi dopamine như một hormone hạnh phúc. Bởi chúng tạo ra động lực phát triển trí năo, sự chú ư và thậm chí điều chỉnh chuyển động của cơ thể. Hơn thế nữa, khi dopamine được giải phóng với số lượng lớn th́ sẽ tạo ra cảm giác vui vẻ và lạc quan, thúc đẩy hành vi của bạn.

Mặc dù con trai là một h́nh tượng mạnh mẽ và dũng cảm, nhưng cậu ấy cũng không cần phải ra sức che đậy một mặt yếu đuối của ḿnh, cũng cần phải trút ra những nỗi niềm của ḿnh.

Nếu những cảm xúc tiêu cực của bé trai bị ḱm nén trong một thời gian dài, rất dễ khiến cậu trở nên tự ti, thậm chí là tự kỷ. Những cảm xúc tiêu cực không được loại bỏ kịp thời, ‘bóng đen’ trong ḷng sẽ tích lũy ngày càng nhiều, dẫn đến ảnh hưởng cả một đời.

Vậy nên khi con trai khóc, cha mẹ nên hỏi cậu bé, tại sao lại khóc, có điều ǵ cần giúp đỡ? Hăy ôm con và nói với con rằng có mẹ và bố ở đây rồi, mọi chuyện sẽ ổn.




(Ảnh minh họa: femina.cz)

Tránh ôm đồm làm hết cho trẻ

Trong việc nuôi dạy con cái ngày nay, đặc biệt là đối với con trai, nhiều cha mẹ làm thay hết thảy những việc mà trẻ có thể làm, chẳng hạn như quét nhà, đổ rác, cất quần áo… Một số là những đứa trẻ sẵn sàng làm các việc đó, trong khi cha mẹ không cho phép trẻ làm; một số không muốn làm và cha mẹ nuông chiều con.

Có nhất nhiều phụ huynh có tư tưởng rằng: miễn là bọn trẻ chăm chỉ học hành, chúng không cần phải làm ǵ khác, mọi việc nhà đă có cha mẹ làm thay.

Có một trường hợp đáng buồn như vậy. Ngay cả khi con đi học đại học, người mẹ vẫn đi cùng con để chăm sóc và làm các việc cho con. Đến thời điểm đứa trẻ tốt nghiệp đại học th́ người mẹ không may gặp tai nạn và ra đi măi măi. Tuy nhiên, cậu con trai không biết ǵ về cuộc sống, không có kỹ năng nào, không biết làm ǵ, kể cả nấu cơm. Cuối cùng, quá căng thẳng về tâm lư, cậu bị trầm cảm và buồn bă kết thúc cuộc đời.

Từ nhỏ, cha mẹ không nỡ để con trẻ chịu khổ, khi trẻ lớn lên, chúng sẽ gặp nhiều cay đắng hơn. Tựa như người xưa nói: con người khi c̣n sống đều có điều “tốt” và “xấu”. Nếu dùng “xấu” trước, th́ phần c̣n lại là thời gian hạnh phúc. Nếu dùng “tốt” trước, phần c̣n lại là đau khổ.

Khi một đứa trẻ từ nhỏ đă ‘chịu khổ’, khi này có cha mẹ ở bên cạnh chăm sóc bảo ban th́ cũng không phải là khổ cực ǵ nhiều. Nhưng để đứa trẻ lớn lên mới chịu khổ, th́ lúc này cha mẹ đă không c̣n khả năng để bảo vệ con nữa.

Cha mẹ có thể cho con rất nhiều thứ, nhưng kinh nghiệm sống, từng trải xă hội, niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống, cha mẹ không thể nào kiểm soát được.

Nếu muốn con trai lớn lên khỏe mạnh và xuất sắc, cha mẹ nên biết cách buông tay, để trẻ tự lập và biết cách can đảm chịu trách nhiệm. Cha mẹ không muốn cho con ḿnh tự lập, điều này sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển toàn diện của trẻ, cũng sẽ ảnh hưởng đến tương lai của con.


Vân Hà
Theo tw.aboluowang.com



.

--------------------------------------------------------------------------------

florida80 05-16-2019 18:46

Cuộc đời ngắn lắm, hăy ở cạnh người lương thiện, sống cùng người tài ba


Người xưa có câu: “Gần son th́ đỏ, gần mực th́ đen”. Trong hành tŕnh cuộc đời, có biết bao người đến rồi đi, với mỗi loại người chúng ta giao kết sẽ trực tiếp tác động đến chất lượng cuộc sống của chính ḿnh.




Sống với người lương thiện như vào pḥng có cỏ chi lan, lâu rồi sẽ không ngửi thấy mùi hương của nó. (Ảnh: Pinterest)

Cuộc sống quư giá, chúng ta nên đi cùng với người ưu tú, lương thiện

Khổng Tử có nói: “Sống với người lương thiện như vào pḥng có cỏ chi lan, lâu rồi sẽ không ngửi thấy mùi hương của nó, chính là đă đổi theo nó. Sống với người không lương thiện như vào cửa hàng bào ngư, ở lâu rồi cũng không ngửi thấy mùi tanh của nó, cũng là đă thay đổi theo nó vậy!”.

Thường chung sống với người tốt, như sống trong một căn nhà hoa ấm áp, một thời gian dài sẽ không phát hiện mùi thơm của nó nữa, đó là v́ đă quen với những hành vi tốt. Thường sống với những người không lương thiện, như sống trong chợ hải sản đầy đủ các loại cá thối, tôm nát, một thời gian dài sẽ không nhận biết được mùi tanh hôi, cũng là đă quen rồi với hành vi xấu.

Lời ấy của Thánh nhân là một sự cảnh báo cho chúng ta, ở chung với người khác, đầu tiên phải nh́n vào nhân phẩm.

Thông thường, sống cùng người có năng lượng tích cực, sẽ được nghe quen tai, nh́n quen mắt, làm theo những hành vi tốt đẹp của họ, nói lời tốt, lâu ngày ḷng dạ sẽ trở nên rộng lớn.

Cũng vậy, sống cùng người có năng lượng tiêu cực, sẽ vô t́nh làm theo những sai lầm, bao che, lâu ngày khó tránh khỏi làm hao tổn phẩm hạnh của ḿnh.

Trong “Thái thượng cảm ứng thiên” có một câu nói: “Sở vị thiện nhân, nhân giai kính chi, thiên đạo hữu chi, phúc lộc tùy chi”, ư rằng người tích đức hành thiện th́ mọi người đều kính nể, trời phù hộ cho họ, phúc lộc không phải lo lắng. Hết thảy phúc điền đều không rời khỏi tâm địa.

Tâm địa một người lương thiện, th́ không chỉ phẩm hạnh cao thượng, mà mỗi tiếng nói, cử động càng đáng được tôn kính, noi theo. Ở cùng với người như vậy có ai lại không muốn chứ?

Làm việc với người tài ba sẽ giúp tôi luyện bản lĩnh của chính ḿnh




Đọc vạn cuốn sách không bằng đi vạn dặm đường, đi vạn dặm đường không bằng được cao nhân giúp đỡ. (Ảnh: Cafef)

Tuần Tử nói: “Bồng sinh ma trung, bất phù tắc trực; Bạch sa tại niết, dữ chi câu hắc”, ư rằng cỏ bồng mọc trong bụi gai, không nâng mà thẳng; cát trắng ở chỗ thuốc nhuộm, tất sẽ bị thuốc nhuộm đen.

Câu chuyện “Mạnh Mẫu tam thiên” (Mẹ Mạnh Tử 3 lần chuyển nhà) mọi người đều biết, hoàn cảnh có vai tṛ quan trọng đối với sự trưởng thành và tu dưỡng thân, tâm của con người. Con người trong giao tiếp xă giao cũng là môi trường quan trọng, đối với hoàn cảnh xung quanh chúng ta, cần thận trọng lựa chọn, không nên hùa theo các hoàn cảnh không tốt mà sa ngă.

Hiện tượng như vậy cũng thường thấy trong cuộc sống: Với người hạ đẳng, ṿng đàm luận chính là nói về chuyện nhà; điều truy cầu là kiếm được là tiền lương tiền mặt; suy nghĩ là ăn, mặc, đi, ở.

Với người trung đẳng, ṿng đàm luận là về các vấn đề thời sự; truy cầu chính là tài chính, kinh tế, kiếm được cổ tức cổ phần; suy nghĩ là sự tăng trưởng của tài sản.

Với những người thượng đẳng, ṿng đàm luận là chuyện từ cổ chí kim; truy cầu là nhân phẩm và học thức; suy nghĩ là làm sao để phụng sự xă hội.

Vật họp theo loài, người phân theo nhóm, ở cùng với người tại cấp độ nào thực sự rất quan trọng. Cấp độ cao thấp của người cộng sự không chỉ ảnh hưởng đến hiệu quả công việc và phát triển sự nghiệp, thậm chí c̣n ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn.

Tục ngữ có câu: “Đọc vạn cuốn sách không bằng đi vạn dặm đường, đi vạn dặm đường không bằng được cao nhân giúp đỡ”. Bay cùng với phượng hoàng, nhất định không thể là chim tầm thường; đồng hành cùng với tuấn mă, ắt cũng phải là một con ngựa tốt.

Khi bạn ở với những người chăm chỉ, rất khó trở nên lười biếng; ở cùng với những người tích cực, rất khó để bị tiêu trầm. Sát cánh cùng trí giả, nhất định không phải người tầm thường, lấy người tài ba làm chuẩn, sẽ có dũng khí leo lên đỉnh cao.

Mức độ mà người tài ba suy nghĩ về các vấn đề luôn là vượt quá những người b́nh thường. Đó là bởi v́ điểm khởi đầu là khác nhau, chiều cao tự nhiên khác nhau, chiều cao khác nhau, tầm nh́n sẽ khác nhau.

Thường xuyên đi với người có năng lực, bạn sẽ thấy rằng: năng lực và tầm nh́n sẽ nhanh chóng được cải thiện. V́ vậy, làm việc với người có năng lực, chắc chắn là cách thực hành tốt nhất.

Dành trọn đời với những người thân yêu, tự t́m chốn quay về




Dành ra nhiều thời gian hơn để ở cùng với người thân, những việc làm như vậy của bạn sẽ hóa thành những hồi ức tốt đẹp. (Ảnh: Cell Code)

Hồng trần cuồn cuộn như nước trôi, có bao nhiêu người bên bạn có thể làm bạn đến hết cuộc đời? Chỉ trong một vài chục năm của cuộc đời, người thân là những người sống gần chúng ta nhất, nhưng hiện nay, mọi người lại dễ xem nhẹ người thân. Có bao nhiêu cha mẹ đang bận rộn với công việc của họ, không thể đi cùng con cái của họ, có bao nhiêu con cái đang mệt mỏi tha phương cầu thực, chưa thể để cha mẹ của họ được tận hưởng niềm vui bên gia đ́nh.

Tiền không bao giờ kiếm hết, việc sẽ không bao làm hết. Nhưng thời gian để đi cùng với gia đ́nh, sự trưởng thành của con trẻ và sự già đi của cha mẹ, thời gian sẽ không bao giờ v́ chúng ta mà dừng lại.

Trẻ em sẽ nhanh khôn lớn, thiếu t́nh thương thời thơ ấu, khi lớn lên khó có khả năng để bù đắp trở lại. Người già cũng sẽ ra đi bất cứ lúc nào, phải biết tranh thủ chăm sóc cho họ, đừng đợi tới khi con cái muốn nuôi dưỡng mà cha mẹ th́ không c̣n nữa.

Dành ra nhiều thời gian hơn để ở cùng với người thân, những việc làm như vậy của bạn sẽ hóa thành những hồi ức tốt đẹp, trở thành tài nguyên quư báu của gia đ́nh.

Kết bạn với người lương thiện, làm bạn với người có năng lực, yêu thương người thân, làm người tốt, sống b́nh thường mà vui vẻ.



Tuệ Tâm (Theo SOH)


.

--------------------------------------------------------------------------------

florida80 05-16-2019 18:49

3 câu chuyện nhỏ đáng giá: Hăy tránh xa những người làm tổn hại bạn



Có đôi khi, cách tốt nhất để quư trọng cuộc đời ḿnh là tránh xa những người làm tiêu hao đi sinh lực của chúng ta.




Cách tốt nhất để quư trọng cuộc đời chính ḿnh là tránh xa những người làm tổn hại chúng ta. (Ảnh: Pinterest)

Câu chuyện thứ nhất

Vào một đêm, người bạn học đă lâu không có liên hệ ǵ lại gọi cho tôi, hai người cũng thuận tiện tṛ chuyện một chút.

Sau nửa giờ hàn huyên, tôi nói: “Cậu nhanh lên, ḿnh buồn ngủ rồi”.

Cô ấy nói: “Vội ǵ, hiếm lắm mới được cùng cậu nói chuyện mà”.

Nửa giờ sau, tôi nói: “Cậu nhanh đi tắm rửa đi, muộn rồi này”.

Cô ấy nói: “Cậu đừng tắt máy, ḿnh vừa thu dọn đồ đạc vừa nói chuyện với cậu được mà, giờ chưa muốn đi tắm”.

Lại sau một giờ nữa, tôi nói: “Ḿnh thật sự buồn ngủ lắm rồi, mà ngày mai c̣n phải đi làm nữa”.

Sau đó cô ấy nói: “Thật là đáng ghét mà, mới tṛ chuyện có một tí đă đ̣i ngủ, cậu thật là không có ư tứ ǵ hết”. Nói xong liền cúp máy.

Tôi phải cố gắng chịu đựng cô ấy hàn huyên tâm sự, nghe cô phàn nàn, tán dóc ba chuyện tào lao, để cuối cùng đổi lấy một câu “Cậu thật là không có ư tứ ǵ hết”.

Về sau cô ấy liên hệ lại, tôi không có tiếp nữa.

Có đôi khi phương thức tốt nhất để bảo toàn bản thân là rời xa những người làm tổn hại ḿnh. Bởi v́ thời gian, tinh lực của mỗi người đều rất quư giá, không ai lại thấy có hứng thú với mấy cái “việc vặt” nhàm chán đó được, lại càng không có ai có nghĩa vụ phải ngồi nghe bạn cằn nhằn cả.




Đối với những người mang theo năng lượng tiêu cực, tốt nhất chúng ta hăy cứ rời xa để bảo toàn cho chính ḿnh. (Ảnh: Cafef)

Câu chuyện thứ hai

Công ty của tôi có người đồng sự, nh́n th́ cũng là người nhă nhặn, nhưng sau này làm chung người ta mới nhận ra được tính cách thực sự của anh ta.

Lúc pḥng ban mở hội thảo luận về phương án hoạt động, anh ta cúi đầu chơi điện thoại, những người đồng nghiệp khác đưa ra ư kiến, anh ta mắt c̣n không thèm nh́n lên đă nói “không được”.

Trưởng pḥng hỏi anh ta có đề xuất nào tốt không, anh ta nói không có. Kết thúc hội nghị, anh ta đả kích tất cả mọi người, nhưng lại không có giải quyết được một vấn đề thực tế nào cả.

Một lần công ty có sản phẩm online, bộ phận thiết kế là do anh ta phụ trách. Sau khi tan việc tất cả mọi người lại tranh thủ thời gian kiểm tra, xem xét, anh ta th́ xách túi chuồn mất.

Những chuyện tương tự c̣n có rất nhiều, các đồng nghiệp dần dần bất ḥa với anh ta, trưởng pḥng không khen thưởng anh ta nữa.

Người ta vĩnh viễn không bao giờ có thể đánh thức một người giả vờ ngủ, cũng như không cách nào đánh thức được một người mang đầy năng lượng tiêu cực trong tâm, lại là người cực kỳ thiếu ư thức trách nhiệm.

Những thứ cản trở công việc nghiêm trọng như thế này, làm cho chúng ta bị ảnh hưởng bởi năng lượng tiêu cực, tốt nhất là tránh xa cho sớm.




Ở cùng một người có thể làm cho bạn trở nên tốt hơn, điều này thực sự rất quan trọng. (Ảnh: Oxii)

Câu chuyện thứ ba

Có một người bạn học thời đại học, vốn là một người phụ nữ vui vẻ, nhưng sau khi lấy chồng th́ đă thay đổi toàn bộ.

Người chồng không những giao hết toàn bộ việc nhà cho cô, mà đối với con cái cũng không quan tâm chút ǵ. C̣n thường xuyên phàn nàn rằng cơm không thể ăn, nhà thu dọn không sạch sẽ, rồi quần áo con nhỏ dơ dáy…

Cô cả ngày loay hoay không khác ǵ osin trong nhà, người chồng buổi chiều đi làm về th́ chỉ biết cắm đầu chơi game. Kết hôn mới mấy năm mà cô đă cảm thấy khủng khiếp lắm rồi.

Một người đàn ông như thế này, sẽ liên tục làm tiêu hao thể lực, tinh lực, sự nhẫn nại và tương lai của cô ấy. Hai người sau này đă đi đến quyết định ly hôn.

Sau khi ly hôn, cô nhờ mẹ trông hộ con nhỏ, c̣n bản thân đi làm kiếm tiền. Cuộc sống không thoải mái như xưa, nhưng trạng thái so với trước kia th́ thật sự tốt hơn nhiều.

Cô bắt đầu tụ tập với bạn bè vào cuối tuần, đưa con nhỏ đi tham gia các hoạt đồng của họ hàng, thậm chí một năm sau, khi nhắc đến chuyện này, cô nói: “May là tách ra, bằng không cả đời sống như vậy thật là vô nghĩa”.

Trong kinh tế học có một từ gọi là “Kịp thời ngăn chặn tổn hại”, đối với những người không ngừng làm tổn hại người khác, nhất định phải sớm tránh xa, nếu không th́ có khi sẽ bị hủy diệt cả đời.

Đi theo con bươm bướm th́ sẽ gặp hoa tươi thơm ngát; mà đi theo con ruồi th́ chỉ có đến chỗ kênh rạch dơ bẩn mà thôi. Ở cùng một người có thể làm cho bạn trở nên tốt hơn, điều này thực sự rất quan trọng.

Sinh mệnh thật quư giá, chúng ta đều muốn ở trong cuộc đời hữu hạn này mà làm được ǵ đó có ư nghĩa. Vậy nên, hăy hết sức tỉnh táo, kết giao với nhiều người tích cực, một khi phát hiện ḿnh đang bị tổn hại, phải kịp thời dừng lại ngay.



Chân Chân (Theo Secretchina)

florida80 05-16-2019 18:50

Tha thứ cho người khác, là cách giải thoát tốt nhất cho cuộc đời ḿnh



Một người bạn của tôi, đă nhiều năm trôi qua vẫn luôn sống trong phẫn nộ, uể oải, thống khổ và thù hận. Kỳ thực, cũng chỉ v́ một chuyện rất nhỏ nhặt, nhưng không buông tâm xuống được nên cứ ôm hận măi trong ḷng…




Hai người bạn thân thiết như anh em, nhưng v́ một mâu thuẫn mà trở nên xa cách. (Ảnh: Tiin)

Bạn tôi và và một người bạn khác cùng tốt nghiệp đại học, cùng đi thử việc ở một công ty, bọn họ là bạn thân không có ǵ giấu nhau, trước đây thân nhau như anh em. Một lần, cả hai người đi thăm một vị khách hàng, để bàn về một vụ làm ăn lớn. Bước đầu đă đạt được thỏa thuận, chỉ chờ ngày hôm sau kư hợp đồng.

Anh và người bạn học vô cùng hưng phấn, ở trong kư túc xá uống rượu chúc mừng, kết quả anh say mèm, ngủ một mạch đến sáng ngày hôm sau. Sau khi tỉnh dậy, anh phát hiện không thấy người bạn học đâu nữa.

Đến khi lên công ty mới biết được, bạn học của anh lại lợi dụng lúc anh say như chết, đă đi gặp vị khách hàng kia, cũng đă kư được hợp đồng kinh doanh rồi. Đương nhiên, người bạn học chiếm lấy tất cả công lao.

Bạn tôi lập tức t́m anh ta tính sổ. Đối phương giải thích nói, uống rượu xong, trong ḷng cảm thấy không an tâm, cho nên suốt đêm lấy cái hợp đồng kia ra làm. Cũng muốn đi cùng với anh, nhưng gọi suốt nửa giờ, cũng không thể đánh thức anh dậy.

Bạn tôi đương nhiên không tin, liền căi lộn với anh ta một trận. Nhưng có tác dụng ǵ đây? Nhờ cái hợp đồng kinh doanh đó, người bạn học của bạn tôi được thăng chức, cũng được làm quản lư chi nhánh; mà bạn tôi, dù đă làm một thời gian lâu ở công ty, vẫn chỉ là một nhân viên nghiệp vụ nhỏ bé.

Bạn tôi chấp nhận sự thật, tiếp tục làm việc khổ cực, cũng kư được mấy hợp đồng quan trọng, một năm sau cũng được thăng chức. Nhưng anh vẫn không thể tha thứ cho người bạn học kia. Anh và người bạn học tuyệt giao hoàn toàn, cự tuyệt hết thảy những nơi có người bạn học kia.

Anh nói cho tôi biết, chỉ cần nh́n thấy khuôn mặt đó, anh liền phẫn nộ đến mức không thể điều khiển được, hận không thể lao về phía trước, đánh vào khuôn mặt đó một trận.

Anh nói: “Cái ǵ cũng có thể tha thứ, nhưng không thể tha thứ cho sự hèn hạ. Ai tôi cũng có thể tha thứ, nhưng không thể tha thứ cho một người bạn như hắn được”.

Thực ra, người bạn học đă nhiều lần t́m đến anh, mong anh tha lỗi, nói khi đó vừa tốt nghiệp, c̣n nông nổi, không hiểu chuyện, cầu xin anh tha thứ, cũng sẵn ḷng điều chuyển anh về cạnh, cho anh thăng chức.

Nhưng người bạn của tôi, đối với lời xin lỗi của người bạn học th́ luôn bỏ ngoài tai. Anh nói: “Tại sao lại phải tha thứ cho hắn? Sai lầm là do hắn phạm phải, hắn nên v́ sai lầm của ḿnh mà phải trả giá”.

Có thể là bạn tôi cũng không sung sướng ǵ, cho dù anh cũng lên tới chức quản lư chi nhánh, nhưng ở cùng một công ty, dù cẩn thận đến đâu, cũng khó tránh khỏi không hẹn mà gặp. Mỗi lúc như vậy, bạn tôi lại quay đầu, sắc mặt tái mét, dù cho chỉ một giây đồng hồ trước anh vẫn c̣n ôm bụng cười to.



Tha thứ cho người khác, chính là giải thoát cho chính ḿnh. Tại sao lại không chứ? (Ảnh: Pinterest)

Bạn tôi nói anh rất khó chịu. Vốn dĩ, người phạm sai lầm là bạn học của anh, nên đáng ra người bị trừng phạt về lương tâm phải là người bạn học kia mới đúng. Thế mà cuối cùng, người bạn tôi lại phải chịu, hơn nữa, liên tục giằng co đă bao nhiêu năm.

Tôi nói: “Bởi v́ anh có quá nhiều thù hận. Một người nếu như có thù hận với một người khác, như vậy anh ta sẽ không hạnh phúc được, sẽ rơi vào phẫn nộ, uể oải, thống khổ, lo nghĩ không ngừng”.

Bạn tôi nói: “Vậy tôi phải làm sao đây? Muốn tôi tha thứ cho hắn ư?”.

Tôi nói: “Tại sao lại không thể chứ? Tuy anh ta đă làm rất nhiều chuyện quá đáng với anh, nhưng chuyện này, cũng không phải là lớn đến mức không thể tha thứ được, anh hăy thử tha thứ cho anh ta xem sao.

Anh tha thứ cho anh ta rồi, th́ mỗi ngày cũng không cần ôm hận rằng anh ta từng làm tổn thương ḿnh như thế nào, cũng không cần cố gắng tránh né nữa, anh ta cũng không c̣n là kẻ thù của anh nữa.

Thực ra, mấy năm nay là do anh liên tục phóng đại ḷng thù hận này lên, mà khi loại oán hận bị phóng đại vô hạn trong ḷng sẽ trở nên cố chấp. Anh nghĩ xem, trong tâm bị thù hận chiếm hết rồi, c̣n chỗ nào cho hạnh phúc nữa đây? Anh tha thứ cho sai lầm của anh ta, th́ đối với anh cũng là một loại giải thoát vậy”.

Tuy người bạn của tôi vẫn giữ thái độ hoài nghi, nhưng vào ngày hôm sau, anh vẫn thử cùng người bạn học kia trao đổi một chút. Kết quả, oán hận chất chứa nhiều năm đă bị quét sạch, bọn họ lại một lần nữa trở thành bạn bè. Bởi v́ không cần cố gắng tránh né người đồng sự, cho nên công việc của bạn tôi được thuận buồm xuôi gió, cũng được thăng chức thêm lần nữa.

Bạn tôi nói: “Có lẽ lời của anh là đúng, người bạn học đó có thể cũng không hèn hạ như tôi vẫn nghĩ”. Mấy năm trước, có lẽ thực sự là anh ta đă uống nhiều quá, có lẽ đúng là người bạn học c̣n trẻ, không hiểu biết,… nhưng bất kể như thế nào, anh cũng quyết định tha thứ cho người bạn học đó. Anh nói: “Mục đích của tôi thực ra cũng không cao thượng ǵ. Tha thứ cho anh ta, cũng bằng giải thoát cho chính ḿnh”.

Đúng vậy! Tha thứ cho người khác, chính là giải thoát cho chính ḿnh. Tại sao lại không chứ?



Chân Chân (Theo Watchinese)



.

--------------------------------------------------------------------------------

florida80 05-17-2019 17:57

Sống Chung Với Bụi - Sai Gòn Cô Nương









Ai đi xa, lâu lâu mới về Sài G̣n đều kêu ca một câu giống nhau: “Nóng quá, bụi quá…”.




Nóng quá th́ hiển nhiên v́ VN là xứ nhiệt đới. SG nóng hơn các tỉnh miền Bắc và miền Trung, nóng quanh năm v́ nằm phía Nam trong khi miền Bắc và miền Trung nằm ở vĩ độ cao hơn nên có tháng lạnh hơn.

Bụi cũng dễ thấy. Bầu không khí ở thành phố từ lâu, không lúc nào trong mà thường mờ mờ, đục đục như có màn sương mỏng bao phủ.




Điều này dễ thấy ở các thành phố lớn. Ô nhiễm bụi ở hai thành phố lớn của VN là Hà Nội và SG hiện chỉ kém Bắc Kinh, Thượng Hải (Trung Quốc), New Dehli (Ấn Độ) và Dhaka (Bangladesh).

Ô nhiễm không khí là một trong những thứ ô nhiễm môi trường hiện nay bên cạnh rác rến, nước thải công nghiệp, tiếng ồn… mà dân chúng bị bao vây bốn bề không cách nào giải quyết nổi. Muốn phát triển kinh tế phải chịu ô nhiễm môi trường. Ô nhiễm môi trường tới lúc nào chịu không nổi th́ tính sau vây.




SG suốt nhiều năm nay như một đại công tŕnh hối hả không ngưng, chỗ nào cũng đục đẽo xà bần, chỗ nào cũng chất đống vôi vữa, từ tư gia dăm ba tầng đến chung cư mấy chục tầng đua nhau mọc lên khắp nơi. Nơi này xây chưa xong nơi khác đă bắt đầu đập phá. Chung cư nhiều khối sừng sững nhô lên san sát không chỗ hở. Gần những công trường xây dựng, ai nấy khổ sở v́ tiếng ồn lẫn bụi bặm mịt mù. Bắt đầu là đập bỏ nhà cũ, gạch vữa rơi lả tả… rồi tới bụi của cát, xi măng…, lúc gần hoàn thiện lại bụi vôi, bụi do gạch đá cắt ra… Mới đây, một thanh niên mặc đồng phục xe ôm, đang chạy xe trên đường, xui xẻo bị tấm ván gỗ dài hai mét từ công tŕnh cao ốc đang xây mười bảy tầng rơi ngay vào đầu, mũ bảo hiểm vỡ tan nát c̣n nạn nhân bất tỉnh…




Góp phần thêm bụi bặm c̣n là công việc đào cống, làm đường… Những con đường bị rào chắn một phần, thậm chí nguyên quăng đường, người dân được hướng dẫn dẫn leo lên lề hay luồn vào các con hẻm t́m lối thoát. Từ đó đất đá lổn nhổn và bụi lại tỏa ra.

Ở các đô thị lớn, bụi hầu hết sinh ra từ khí thải giao thông tức là từ xe buưt, xe máy, xe hơi…. Trong đó, sinh bụi nhiều nhất từ xe chạy bằng dầu. Bụi cũng phát sinh ở công tŕnh xây dựng, nhà máy điện, nhà máy công nghiệp, từ đốt gỗ hoặc đốt rác…




Nhà máy thi nhau nhả khói ngùn ngụt. Phần này cũng tội nghiệp khi nhà máy, giống như trại chăn nuôi, phân trần lúc mới xây nhà xưởng, chung quanh họ là đồng không mông quạnh. Chỉ sau một thời gian, dân số thành phố tăng chóng mặt, bành trướng như vũ băo do dân nhập cư tứ xứ ùn ùn đổ về SG kiếm sống. V́ thế chẳng mấy chốc những khu vực trại xưởng vắng vẻ trước kia đă thành khu dân cư đường ngang ngơ dọc như bàn cờ. Trước 75 chỉ có một khu Bàn Cờ ở quận 3 nhưng bây giờ nhiều nơi bàn cờ lắm. Và thế là người dân lại rủ nhau đi kiện cáo khói bụi từ nhà máy uy hiếp khu dân cư đông đảo. Mà xưởng trại th́ đâu có mỗi lúc di chuyển ngay được.




V́ thế sau này mới có Khu chế xuất, Khu công nghiệp để dồn các nhà máy vào đấy. Thế nhưng các Khu này chỉ mới xuất hiện vài nơi. C̣n rất nhiều nơi khác, nhà máy vẫn nằm lẫn giữa nhà cửa dân chúng. Nhất là các nhà máy cũ kỹ vẫn hoạt động theo kiểu cổ lỗ không có hệ thống lọc khí thải, nước thải… mà cứ thế tuôn ra ngoài.




VN có nhiều cơ sở sản xuất nhỏ chưa lên tới mức nhà máy lớn gây ô nhiễm càng nặng nề. Cơ sở sản xuất hạt nhựa ở B́nh Chánh gây mùi hôi nồng nặc, cơ sở dệt nhuộm ở quận 12 xả khói nghi ngút và mùi hôi xộc vào từng nhà, các cơ sở sản xuất ở quận B́nh Tân thổi lên từng cuôn khói cộng với bụi vải, mùi hôi, các con kênh quanh đó lúc nào cũng hôi hám… khiến nhiều gia đ́nh chịu không nổi phải bán nhà bỏ đi nơi khác sống.




Chưa phát triển được các loại xe công cộng như xe buưt, xe điện, xe điện ngầm… nên xe cá nhân càng ngày càng gia tăng chóng mặt. Xe gắn máy và mấy năm gần đây là ô tô được nhập cảng ồ ạt v́ giá rẻ, mức thuế thấp khiến đường phố luôn xảy ra nạn kẹt xe mà trước kia, người ta cứ tưởng là một hiện tượng chỉ có ở những nước đâu đâu trên thế giới, gần nhất là Thái Lan. Trên những con đường trở nên quá sức chật chội của thành phố đông đúc một cách không kiểm soát nổi, xe cộ ken sát nhau mệt mỏi nhích từng chút hoặc chôn chân một chỗ và tha hồ tống khói bụi vào không trung. Nạn kẹt xe làm máy xe đứng một chỗ rồi ́ ́ thải ra chất ô nhiễm cực kỳ lớn.




Tại SG, xe gắn máy, xe ô tô chạy dày đặc trong đó không ít xe tuổi đời cả hai, ba chục năm luôn xả khói mù mịt. Xe máy, xe ba bánh, xe ôm, xe tải nhỏ cùi bắp cũ nát đă rệu ră với những phụ tùng lắp ghép tạm bợ dùng để chở hàng hóa như nước đá, rau cỏ, thịt thà… bỏ mối cho chợ. Loại này hầu hết không có giấy tờ, ưa chạy bạt mạng phun ra từng cuộn khói đen x́ khi mất dạng vẫn để lại một bầu không khí đen kịt, xông mùi xăng dầu khó thở, khi vi phạm luật giao thông, sẵn sàng bỏ của chạy lấy người v́ giá chiếc xe đâu có bao nhiêu.

Xui cho ai chạy sau chiếc xe buưt. Trước khi ngừng và bắt đầu di chuyển, chiếc xe cũ kỹ thở hồng hộc, hắt ra tiếng máy ồ ồ rồi thoát một luồng khói vào mặt khối xe cộ đằng sau khiến ai nấy ho sặc sụa, mặt nám đen, mũi đầy… bồ hóng!

Nhà bà Thanh ở trong hẻm cách mặt đường hai căn, than thở:

-Nhà tôi toàn cửa kính mà mỗi ngày đều phải lau nhà, lau bàn ghế ba chập.




Đó là nhà trong hẻm và bên ngoài cũng không phải đường lớn chứ nhà mặt tiền c̣n hứng bụi tới đâu. V́ thế không lạ khi kiến trúc hiện tại của những căn nhà mới xây đều dùng cửa kính đóng kín mít, chỉ lấy ánh sáng. Bởi kín bưng như vậy nên sau này, các căn nhà mới xây, dù hẹp, cũng buộc phải chừa một chỗ cho giếng trời. Gió thông thoáng không lấy từ cửa sổ, cửa cái mở toang như trước kia mà thông qua giếng trời thường xây bằng gạch bánh ú hoặc quạt gắn trên nóc. Các nhà tận trong hẻm sâu cũng lắp cửa kính dùng máy lạnh góp phần gây nên hiệu ứng nhà kính.




Bụi nhiều nhất ở những chỗ đông xe cộ qua lại. Các bùng binh, ngă ba, ngă tư giao nhau nhiểu thông lộ như An Sương, G̣ Vấp, Phú Lâm… có lượng bụi gia tăng từng năm.

Mức độ ô nhiễm không khí cũng thay đổi tùy từng lúc và từng nơi khác nhau. Cao nhất vào khoảng từ 7 đến 10 giờ sáng, 5, 6 giờ chiều đến 9 giờ đêm là khoảng giờ đi làm, giờ tan tầm tiếp tục mọi người đi học, đi làm thêm, đi chơi… cho tới thấp nhất khoảng từ 2 tới 4 giờ sáng khi mọi người say giấc ngủ, đường xá vắng ngắt ít xe cộ. Lúc đó mới bớt bụi.

VN mới chỉ đo được loại bụi trôi nổi trong không khí, c̣n với loại bụi mịn và siêu mịn là những hạt bụi nhỏ li ti mà mắt thường không nh́n thấy th́ chưa đo được.




Tại các đô thị lớn của VN, các loại bụi này hầu hết sinh ra từ khí thải giao thông như xe buưt, xe máy, xe hơi… tới 70.42% vượt quy chuẩn cho phép. Trong đó, sinh bụi nhiều nhất là từ xe chạy bằng dầu, ở công tŕnh xây dựng, các nhà máy điện, nhà máy công nghiệp, từ đốt gỗ hoặc đốt rác…

Nguy hiểm nhất là bụi siêu mịn có thể gây viêm nhiễm đường hô hấp, hen suyễn, bệnh về mắt, họng và mũi… Đây là lư do khiến trẻ em dễ c̣i cọc, đồng thời làm tăng nguy cơ tử vong ở những người mắc bệnh ung thư phổi và bệnh tim.




V́ thế ra ngoài đường bây giờ, mười người tới bảy, tám người cả nữ lẫn nam đi xe gắn máy hay đi bộ đều dùng khẩu trang che kín mít mũi và miệng như Ninja kiểu Nhật. Ngoài khẩu trang là áo khoác tay phủ hết bàn tay có mũ che kín đầu, cổ, mặt, tai chỉ chừa cặp mắt… đeo kính đen. Trẻ em th́ phủ lên mặt chiếc khăn voan. Kín như bưng đến người nhà c̣n không nhận ra nhau. Các băi giữ xe sợ nạn trộm xe nên buộc người gửi xe phải tháo khẩu trang lộ mặt mới xé vé.

Vơ trang đến tận răng nhưng khẩu trang chỉ có thể chặn phần nào bụi mịn chứ siêu mịn cũng chịu thua.




Từ năm ngoái, Sở Giao thông vận tải đă đề ra mức phạt với những xe có lượng khí thải không đạt chuẩn, nhiều nhất là xe máy do loại xe này chiếm số nhiều và có nhiều xe cũ. Những chiếc xe máy cũ mèm cũ nát thường dùng để chở hàng ít hao xăng hơn ô tô nhưng khí thải từ đó th́ gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng hơn và gây hại cho sức khỏe con người hơn. Dẹp đám xe cũ x́ tuổi đời có khí xuất xưởng mấp mé năm 75, thập niên 80 (xe cub nghĩa địa) chỉ c̣n trơ máy và khung sắt này rất khó, v́ chúng thường qua nhiều đời chủ không hề làm thủ tục sang xe, không kể chủ xe là người lao động thuê nhà ở tạm, địa chỉ không rơ ràng…, nên không thể kiếm chủ xe bắt nộp phạt được.

Quả là khí độc tác hại đến con người đă đến mức báo động




Đó là không kể đến khói mờ mịt từ các quán nướng mọc lên khắp nơi trong thành phố: quán cơm tấm, quán bún chả, dê nướng, heo quay…. Ở những quán này, ḷ nướng đều được bày trên vỉa hè trước nhà, thậm chí dưới ḷng đường quạt khói tỏa ra cả một khúc đường, một quăng phố, nhiếu quán ăn v́ giá rẻ nên dùng than tổ ong mà khói bay ra c̣n độc hại hơn than củi rất nhiều.

Bây giờ đang tháng Ba, cho đến cuối tháng Tư, dân SG c̣n phải đối phó với cái nắng gay gắt, nóng oi bức cuối mùa khô. Chỉ số tia cực tím ở Sài G̣n đạt mức cực đỉnh trongkhoảng thời gian từ 10g sáng đến 2g chiều.




Nắng chang chang nóng như muốn đốt cháy da. Mà đúng cháy da thật v́ tia cực tím quá cao có thể gây ung thư da và ngay cả tổn hại đến mắt nếu tiếp xúc với ánh nắng.


Qua tháng Năm, không c̣n nắng gắt nữa v́ đă sang mùa mưa nhưng mưa có lúc, dân SG vẫn phải gồng ḿnh chịu đựng ô nhiễm bụi chưa thấy cách nào giải quyết trước mắt.




SGCN

florida80 05-17-2019 17:58

Cái Gọi Là “Ngày Thống Nhất“ - BS Trần Văn Tích









Sư đoàn 3 Việt cộng cấp giấy ra trại cho tôi ngày 14.02.1978. Tôi được tạm trú tại Thành Hồ ba tháng và bị quản chế sáu tháng. Vào thời điểm này, Việt cộng đă có chủ trương thống nhất cho giới y khoa mà chúng rất cần. Công an Phường nơi tôi trú ngụ yêu cầu tôi phải đến Sở Y Tế Thành Hồ nộp đơn xin việc ngay và ngày 02.05.1978 tôi chính thức đi làm việc với Việt cộng. Lẽ ra tôi phải đi làm từ đầu tháng năm nhưng v́ ngày 01.05 là ngày lễ nên tôi chỉ tŕnh diện cơ quan mới vào ngày 02.05. Ngày 30.04 năm 1978 đó qua đi trên toàn Thành Hồ mà không có ǵ đặc biệt cả, đó là một ngày như mọi ngày; cho nên một tên tù mới được thả như tôi th́ nằm nhà c̣n vợ tôi v́ được lưu dụng th́ đi dạy như thường lệ.


Chúng tôi rời Việt Nam ngày 24.01.1984. Trong sáu năm đi làm với Việt cộng(từ 1978 đến 1984) có tất cả sáu ngày 30.04 trôi qua một cách b́nh thường và hai vợ chồng tôi không hề được nghỉ. Không biết từ bao giờ Việt cộng quyết định xem ngày 30.04 hằng năm là một ngày lễ và cho phép dân chúng nghỉ lễ cùng một lúc hai ngày liền, “Ngày Thống Nhất“ 30.04 và Ngày Lễ Lao động 01.05.




Đối chọi với Ngày Quốc Hận?










Sự kiện chúng ta kiên tŕ giữ vững Quốc kỳ Việt Nam Cộng Hoà khiến ViXi rất tức tối nhưng chúng không làm ǵ được. Vơ Văn Kiệt đă nói rơ là nếu người tỵ nạn Việt Nam không sử dụng lá cờ nền vàng ba sọc đỏ nữa th́ bên chúng nó và phía chúng ta sẽ dễ nói chuyện với nhau hơn.




Cùng với Quốc kỳ Việt Nam Cộng Hoà, chúng ta có tên gọi “Ngày Quốc Hận“, một cách gọi khiến chúng rất căm ghét. Đến một thời điểm nào đó, chúng nhận ra rằng phải có biện pháp chống-chống cộng qua một tên gọi chính thức pháp định và từ đó, chúng làm giấy khai sinh cho ngày 30.04 với tên gọi “Ngày Thống Nhất“ đồng thời đi tiếp bước thứ hai là xem đó là một ngày nghỉ lễ. Đó là hành động của kẻ thù nhằm ứng phó với chủ trương của chúng ta cương quyết kiên tŕ xem ngày 30.04 là ngày di hận ngàn đời cho dân tộc Việt Nam.




Phần chúng ta, thiết nghĩ chúng ta phải biết sử dụng hữu hiệu và khôn khéo vị thuốc khử độc là danh xưng “Ngày Quốc Hận“. Chúng ta không nên dùng tên gọi nào khác, cho dù là v́ bất cứ lư do ǵ và do nguyên nhân nào. Chống lại cách gọi “Ngày Quốc Hận“ giặc phải nghĩ ra nguỵ danh “Ngày Thống Nhất“. Chúng ta đă ở thế thượng phong, chúng ta đă đẩy kẻ thù vào thế bị động, chúng ta đă bắt chúng phải t́m biện pháp ứng phó; chúng ta đừng vô h́nh trung rời khỏi vị thế áp đảo đă đạt được.




Tất nhiên những kẻ đối kháng với cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản phải phủ nhận cung cách gọi tên của cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản. Ông Cù Huy Hà Vũ bảo Ngày 30.04 là “Ngày Thống Nhất“, đó là quyền của ông ta và cũng là “nhăn hiệu cầu chứng“ của ông ta. Vĩnh viễn ông Cù Huy Hà Vũ không bao giờ hoà đồng được vào tập thể người Việt tỵ nạn cộng sản.




Lịch sử hậu Quốc Hận








Cứ mỗi lần Ngày Quốc Hận trở về th́ chúng ta lại nhắc lại quá khứ; đó là nghĩa vụ, nghĩa vụ không được quên. Nhưng chúng ta cũng nên nghĩ đến hiện tại. Chúng ta chưa có một bộ sử của “Quốc gia Việt Nam Cộng Hoà Hải ngoại“.




Bộ sử sẽ bắt đầu từ Ngày Quốc Hận 30.04.1975 với bức h́nh nổi tiếng của các anh chị em sinh viên quốc gia đầu chít khăn tang rước lá đại kỳ diễn hành trên đường phố Paris. Bộ sử sẽ tŕnh bày các dữ kiện liên quan đến chính sách man rợ và đểu cáng của giặc cộng đối với dân chúng Miền Nam, sẽ mô tả bức tranh bi hùng của người Miền Nam vào tù ra tội và vượt biên vượt biển. Bộ sử sẽ ghi nhận các thành công của thế hệ thứ nhất, thứ hai trên những mảnh đất xa lạ. Có biết bao nhiêu điều cần ghi lại và nếu chúng ta không chịu ghi lại th́ ai ghi cho bây giờ? Nói hoài nói măi làm chi chuyện quá khứ mà không chịu nói chuyện ngày nay? Chúng ta có những ng̣i bút viết sử vững vàng : Trần Gia Phụng, Phạm Cao Dương, Nguyễn Thế Anh, Lâm Văn Bé. Nên chăng đă đến lúc phải hướng ng̣i bút vào mục tiêu biên soạn một bộ sách tổng hợp có hệ thống những diễn biến lịch sử liên quan đến cộng đồng ba bốn triệu người Việt lưu vong sau 30.04.75?




Nước Đức có Ngày Thống Nhất, Tag der Deutschen Einheit, ngày 03.10. Luật pháp Đức xem đó là một ngày nghỉ lễ chính thức trên toàn lănh thổ cộng hoà liên bang. Nước Đức không có ngày nào là ngày quốc hận cả. Số mệnh hai dân tộc Việt và Đức đă được an bài theo hai cách khác nhau nhưng không phải v́ vậy mà chúng ta thừa nhận một cái ngày được gọi là thống nhất một cách giả dối tráo trở.




Quốc Hận là một khái niệm văn hoá-chính trị-xă hội trong từ vựng quốc ngữ. Tuy nhiên các từ điển, tự điển đơn ngữ Việt-Việt không hề có mục từ nào ghi khái niệm này. Không hề có mặt trong tài liệu tham khảo nhưng đă hai lần khái niệm Ngày Quốc Hận lưu truyền rộng răi trong ngôn ngữ dân gian nhằm chỉ ngày 20.07 và ngày 30.04. Trong khi đó cộng đồng Nga lưu vong trước đây, cộng đồng người Tàu Đài Loan cũng như cộng đồng người Cuba đang sinh sống tại nước ngoài hiện nay không có Ngày Quốc Hận.




Ba chữ “Ngày Quốc Hận“ là một kháng thể rất hữu hiệu, một thứ thuốc giải độc rất mạnh chống lại chủ thuyết và chế độ cộng sản trên b́nh diện lư luận, thuộc ư thức chính trị.




02.05.2019

BS. Trần Văn Tích

florida80 05-17-2019 18:00

Tuổi Trẻ Tàu : Ước Mơ Hay Sống Vội ? - Nguyễn Thị Cỏ May






Ảnh mang tính minh họa. Nguồn Notebookcheck


Người ta thường nói lịch sử một dân tộc thuộc về những người trẻ biết ước mơ. Ước mơ là động lực làm thay đổi đất nước tốt đẹp hơn.




Có quốc gia nào mà không truyền hy vọng và ước mơ cho tuổi trẻ mà tuổi trẻ lại có được sức mạnh để xây dựng và phát triển đất nước hay không? Nước Mỹ chỉ với lịch sử hơn 200 năm đă tạo lập cho mình ngôi vị cường quốc số một thế giới, phải chăng đã nhờ ước mơ vĩ đại của những bậc tiên phong và các thế hệ sau nối tiếp?




Ước mơ thường tạo nên con người. Con người dấn thân, xây dựng. Cuộc đời không có ước mơ giống như con tàu không có bánh lái.

Một người mà ước mơ không vượt qua thỏa măn nhu cầu ở từng sinh lý cá nhơn trong hiện tại thì cũng không khác gì không có ước mơ .




Ngày nay người ta cho rằng có một bộ phận lớn tuổi trẻ không có những ước mơ về tương lai như những lớp đàn anh trước đây v́ chúng cho rằng tương lai còn xa vời lắm mà chúng chỉ muốn hưởng thụ ngay bây giờ. Nếu quả thật như vậy th́ không có ǵ buồn hơn. Không chỉ buồn cho lớp trẻ ngày nay mà còn buồn cho cả dân tộc.

Nhơn đây, qua thông tin báo chí, chúng ta thử lướt qua tuổi trẻ tàu để biết chúng có ước mơ hay không? Nếu có thì chúng ước mơ gì?




Vào trường và vào đời

Thế hệ những năm 1990, tức thế hệ con trai duy nhứt, được cưng chiều, đi học được nhồi nhét chủ nghĩa yêu nước, được tuyên truyền đất nước phát triển mạnh, nay đã trưởng thành. Chúng đang sống tại những thành phố lớn hay vừa, sung sướng, hoàn toàn, không biết những xáo trộn xã hội như những thế hệ trước. Chúng như sống trong một nhà kiếng nên phần lớn không có những giấc mơ, nhưng có quan hệ với thế giới nhờ mạng lưới xã hội.




Tuổi từ 12 tới 19 có 159 triệu, chiếm 11% dân số, mỗi người tiêu xài mỗi tuần 201 yuans bằng 25 euros. Riêng sinh viên có 21, 4 triệu, trong số đó có 1, 2 triệu học ở ngoại quốc . Có 1/3 lước mạng, 83% xài điện thoại cầm tay, 62% có tài khoản trên một microblog .

Lối 80% thanh niên tàu nghĩ Tàu là một nước quan trọng nhứt trên thế giới và tự hào về những truyền thống của đất nước. Tuy nhiên có 60% thanh niên quan tâm tới nếp sống của nhiều xứ khác.

Có phân nửa tỏ ra lo ngại tình trạng xứ sở bị ô nhiệm (TNS Rechearch International China, Courrier International số 1106 trích dẫn)


Sinh viên ra trường thường ráng tìm việc làm trong xí nghiệp ngoại quốc. Nếu làm cho Đại Hàn thì khá vất vả vì thường về trễ và hôm sau bắt đầu sớm. Người đi làm muốn tranh thủ giờ nghỉ ngơi, phải mang theo đầy đủ phụ tùng cá nhơn, như bàn chảy và kem đánh răng . Nhưng kiếm được việc làm không dễ vì xã hội tàu ngày nay hoàn toàn không tạo cho lớp trẻ cơ hội lập thân và thăng tiến, mặc dầu chúng học xuất sắc nếu cha mẹ không có những quan hệ tốt.


Vì vậy có một số không nhỏ thanh niên học xong, thất nghiệp dài hạn. Chúng mang nặng tâm trạng muốn nổi loạn hơn là mơ ước .




Làm sao kiếm được chồng giàu?


Đi học khó, kiếm được việc làm khó, lấy chồng cũng không dễ. Nhưng điều này cũng không phải ngụ ý muốn nói con trai tàu ngày nay là những giá trị quí hiếm.


Ở ngay tại Bắc kinh,Viện Deyu không lúc nào vắng các cô vào học cách ngồi vào bàn ăn và ăn uống, cách chơi các trò chơi giải trí như đánh golf, cách uống trà và mời khách…




Một bà mai mối trong giới nhà giàu nhìn nhận, không phải chỉ các cậu ấm mà cả các cô chiêu, phần lớn thật sự rất khó tìm được một mối tình. Vì ngày nay rất tiếc các cô phần lớn đều thiếu giáo dục. Nếu không muốn nói nặng lời là vô giáo dục.




Theo kết quả điều tra về tình trạng chồng con và tình cảm ở Tàu do Hội Quốc gia Phụ nữ tàu phổ biến thì ở Tàu có 180 triệu phụ nữ độc thân. Chỉ riêng ở Bắc kinh, người ta tính có ít nhứt 500 000 phụ nữ độc thân, tuổi từ 28 trở lên.




Năm 2010, một cô đang làm cho một xí nghiệp Hàn quốc, từ chức để lập cho mình một việc làm riêng. Đó là Viện Deyu mở những lớp chuyên dạy về phẩm cách người phụ nữ. Lúc đầu, các cô học viên tỏ ra coi thường những lời hướng dần của huấn luyện viên. Có người bảo huấn luyện viên quá quan tâm đến tầm quan trọng của sự lịch sự trong quan hệ xã hội. Thật ra các cô đều dư biết hết mọi thứ thì tại sao phải nhai lại chuyện giáo dục nữa? Để nâng cao hơn trình độ giáo dục chăng? Như vậy phải chăng huấn luyện viên cho rằng các cô không được giáo dục?




Cho tới một hôm, một cô học viên chịu không nổi nữa vì điều mong đợi khi đóng tiền đi học đã không được huấn luyện viên đề cặp tới, bèn hỏi thẳng: «Tại sao bà không nói cho chúng tôi biết loại cô gái nào mà đàn ông nhà giàu muốn tìm làm vợ, còn hơn ở đó cứ nói những điều lịch sự, tư cách phụ nữ, ngôn hạnh phụ nữ,…? Chúng tôi chỉ muốn biết làm sao chốp được một khứa có nhiều tiền!» .




Những phức tạp lúc đầu qua mau. Lớp học ngày càng đông. Các cô nhờ theo dơi những hướng dẫn về trao dồi nếp sống lịch sự và nhứt là phẩm hạnh của người phụ nữ nên kiếm được tấm chồng ưng ý. Đời sống hạnh phúc.

Và nay, lớp học có tên quen thuộc «Làm thế nào kiếm được chồng giàu»!




Một cái ví Hermès nếu không, thà chết

Ở Tàu, tuổi trẻ nếu không thể mua sắm được những món xịn thì cứ mua cái họp hay cái bao gói hàng xịn, có nhăn hiệu đàng hoàng cũng được vì khi sử dụng nhờ cái bề ngoài đó mà vớt vát thể diện.

Vì vậy thanh niên mới tự hỏi làm thế nào có được một cái ví (sắc) hàng hiệu đúng hiệu mà chi rất ít? Rất đơn giản «Ta mua thứ hàng nhái với 1 ticket trả tiền với một cái bao có in cùng thứ hiệu».








Ngày nay có nhiều người không thể mua nổi món hàng hiệu danh tiếng nên đành mua một cái bao có in hiệu thứ hàng đó để xách đi, đánh lừa như mình đang xài đây. Trên internet, người ta có thể có đủ các thứ liên hệ tới món hàng như khi mua món hàng đó mà có vậy: ticket trả tiền, bản hướng dẫn sử dụng, nhăn hiệu, … Giá từng món « phụ tùng » đó có thể thương lượng. Có thể nói đó là cách « tiêu thụ để giữ thể diện».




Trên báo Thanh Niên Tàu, có một bài điều tra giới trẻ. Trong số 1104 người được hỏi, có 84% xác nhận xài hàng giả, chỉ xài bao bì, nhản hiệu chớ không có hàng, …đúng là cách «tiêu thụ để giử thể diện». Quan điểm này hiện rất phổ biến, không chỉ riêng trong giới tuổi trẻ mà cả trong những người chung quanh chúng nó nữa.




Cũng trên internet, có một site rao bán đủ bộ phụ tùng cho một món hàng hiệu như Hermès hay Cartier, giá từ 2 yuans tới 200 yuans (0, 24 – 24 €) . Một site khác bán họp cạt-tông (bao bì) hiệu hàng xịn, mới giá 200 yuans, củ, còn tốt, giá 30 yuans . Tuy là bao bì nhưng không phải muốn mua lúc nào cũng có vì thường hết hàng, phải chờ ít hôm.

Một người chủ cửa hàng trên internet giải thích hiện tượng giới trẻ tàu mua và xài hàng ảo này: «Không phải người ta mua xài một cái ví, mà mua cho mình một địa vị xã hội, một năo trạng và một bề ngoài» .

Từ nay, «tiêu thụ để giữ thể diện» và «xài sang» đã trở thành thời thượng của xã hội tàu .




Nêu gương xấu

Ở những thành phố lớn của tàu, khi vào một cửa hàng sang trọng, nếu khách hàng ăn mặc xuềnh xoàng hay khiêm tốn, sẽ được người bán hàng chào với thái độ tối thiểu. Nói chuyện cũng vừa đủ lịch sự. Không hề có cách tiếp đải «Vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi»!

Cả trong giới sinh viên, những người thuộc gia đình khá giả không chơi với sinh viên gia đình nghèo nên xài «hàng hiệu loại nhái» hay chỉ xài «bao bì hiệu» là để xóa đi sự chênh lệch giai cấp, ít ra ở bề ngoài.




Theo ông Yang Chunxue, nhà nghiên cúu và Phó Giám đốc Viện Khoa học Xã hội Bắc kinh, thì hiện tượng giới trẻ chạy theo thể diện như vậy là do cán bộ cao cấp đảng viên đã làm gương xấu cho xã hội ; họ thích xe xua và tôn thờ bề ngoài.

Nhiều người muốn nói cho mọi người biết họ là người thành công nên họ phải có bề ngoài hào nhoáng, sang trọng . Cách ứng xử này ảnh hưởng mạnh xã hội tàu ngày nay, khoát lên cho xã hội tàu một bộ mặt mới .




Không có tiền túi, nữ sinh trung học bán dâm

Ở Việt nam, đảng và nhà nước cộng sản cho phép nữ sinh viên bán dâm kiếm tiến dưới 4 lần. Ở Tàu, để mua sắm nữ trang, quần áo, đi chơi, nữ sinh trung học Thượng Hải tìm được cách gỉải quyết nhu cầu rất đơn giản: bán thân kiếm tiền.




Trong số này, có những đứa bé mới 14 tuổi. Những đứa khác khai với cảnh sát đã bán dâm nhiều lần trước năm 18 tuổi.

Việc bán dâm, từ năm 2009, được tổ chức qua internet và điện thoại cầm tay. Hẹn nhau hoặc giới thiệu người mới. Có nhiều cô vừa hành nghề, vừa giới thiệu bạn lấy huê hồng. Qua nhiều cuộc thẩm vấn các cô bé vị thành niên này, Tòa án ngạc nhiên là các cô bé đều trả lời hoàn toàn không cảm thấy xấu hổ, mà còn hỏi lại «tại sao xấu hổ?».




Nhiều cô bé là con em gia đình khá giả, bán dâm chỉ vì thiếu tiền túi để đi chơi, mua sắm. Tất cả các cô bé cần tiền không biết bao nhiêu là đủ nên khi thấy thiếu là tìm khách hẹn nhau.

Trong số bán dâm này, có một cô làm nên sự nghiệp. Cô bé bắt đầu vào nghề năm 17 tuổi, 7 năm sau, cô bé kiếm được 2, 4 triêu yuans bằng 295 000 €.




Cô bé thuộc gia đình khá giả. Cha mẹ cho cô tiền túi hằng tháng nhưng với cô không đủ. Cô bé đang học tại một tường trung học dạy nghề ở thượng Hải. Nhìn về tương lai, cô bé thấy không có gì khả quan cả mà cô không thể chấp nhận cuộc sống vừa đủ. Cô cần có tiền mua sắm nữ trang, y phục, ăn chơi, …nên cô chọn cách kiếm tiền mau, khỏe ru, thì không có cách nào khác hơn bán thân !





Nguyễn thị Cỏ May

danchimviet.info

florida80 05-17-2019 18:02

Đời Người Là Quá Tŕnh Hoàn Trả Những Ǵ Đã Thiếu Nợ, Cho Đi Càng Nhiều Càng Hạnh Phúc






Đời người là quá tŕnh hoàn trả những ǵ đă thiếu nợ, một đời mỗi người đều đang không ngừng cho đi…




Cha mẹ cho ta cuộc sống, nuôi dưỡng ta thành người; bạn đời cho ta sự ấm áp của gia đ́nh, cùng ta vượt qua bao mưa gió. Con cái cho ta một cuộc sống tṛn đầy, tăng thêm niềm vui; bằng hữu làm phong phú thêm cuộc sống, sưởi ấm cuộc đời ta… Bởi vậy, hăy dành t́nh yêu thương và trân trọng với những người chúng ta gặp trong đời này.




Hồng trần cuồn cuộn, mỗi lần gặp nhau đều là sự ban ơn của Thượng đế, bởi có nhân duyên mới có thể quen biết nhau. Có người cùng ta đi một hành tŕnh, có người giúp đỡ, có người cho ta kinh nghiệm, có người là ngọn đèn chỉ lối, có người tựa như ánh nắng mặt trời sưởi ấm ta, song mỗi người đều là ân nhân thành tựu chúng ta. V́ vậy, chúng ta nên cảm kích họ và báo đáp ân t́nh đó.




Cuộc đời chính là đang tiến từng bước trong khi chúng ta trao tặng. Vậy nên, hăy lấy “chịu ơn một giọt, báo ơn một ḍng” làm mục đích trong đời, đem cuộc sống làm thành hành tŕnh hoàn trả. Chỉ có hoàn trả kịp thời, mới có thể tích lũy phúc phận, góp nhặt công đức, để mỗi nơi ta đến đều nở hoa bồ đề, tỏa hương thơm ngát.




Người nhà đă v́ ta mà bỏ công sức một cách vô tư không hề tính toán, ta nên dùng cái tâm yêu mến mà hết mực chăm sóc họ, đây cũng chính là nuôi dưỡng hạnh phúc cho chính ḿnh. Bạn bè mang đến cho ta sự ấm áp, ta dùng tâm khắc ghi, có cơ hội th́ hồi đáp ân t́nh của họ.




Hơn nữa ḷng cảm ân không chỉ là lời nói trên miệng, hành động thực tế mới là sự thể hiện chân thành nhất. Ḷng biết ơn là sự tiếp nối t́nh bằng hữu, giúp đỡ là sự củng cố t́nh bạn. Sự giúp đỡ trong lúc khó khăn có thể tăng thêm t́nh bạn tựa như thêu hoa trên gấm vậy. Sự giúp đỡ trong lúc ngặt nghèo càng có thể làm xúc động ḷng người.




Đời người là quá tŕnh hoàn trả những ǵ đă thiếu. Nhận được sự ấm áp nên báo đáp bằng chân thành, có được sự giúp đỡ th́ nên ra tay viện trợ, có được sự ủng hộ th́ nên tiếp tục duy tŕ, có được chỉ dẫn th́ nên thời khắc ghi nhớ, có được bạn bè th́ nên sát cánh cùng với họ.




Đắc được bao nhiêu th́ hoàn trả bấy nhiêu, không chây ́, không thiếu nợ, mới có thể đảm bảo những thứ có được không mất đi.


Cho dù bạn than văn ra sao, níu kéo như thế nào đi nữa th́ đều đă được chú định rồi, những món nợ do những sai lầm mà bạn đă làm lúc đương sơ đều cần phải hoàn trả.






(Ảnh minh họa: foody.vn




Trong ‘Hồng Lâu Mộng’ có một đoạn: “Kẻ làm quan th́ gia nghiệp điêu tàn. Người giàu sang th́ bạc vàng tiêu tán. Người có ân th́ trong chỗ chết có con đường sống. Kẻ bạc t́nh th́ báo ứng phân minh. Kẻ nợ mạng th́ phải trả mạng. Người nợ nước mắt th́ nước mắt cạn khô…”, chính là để nói rằng: mỗi người đến thế gian này đều là để hoàn trả nợ nghiệp, gieo thiện lương gặt ấm áp, gieo điều ác th́ tự chuốc vạ vào thân.




Thượng đế là công b́nh, những thứ cấp cho mỗi cá nhân đều không nhiều. Người vẻ vang thường vượt con nước dữ, người thành công thường phải leo vách đá cheo leo, nào có vùng đất bằng phẳng cho bất cứ ai?




Trong bữa tiệc thịnh soạn của cuộc đời này, tham nhanh sẽ nghẹn, ăn nhiều sẽ tức bụng, chê ít th́ tâm trạng không yên. Điều có thể làm được là cái tâm b́nh ổn, thời thời khắc khắc đều lấy đạo đức làm đầu, lấy hoà làm quư, lấy cảm ơn hồi báo làm trách nhiệm. Làm người chỉ giảng nhân nghĩa đạo đức, làm việc chỉ cầu không hối hận trong tâm.


Không nhất định phải thật giàu có, nhưng có sự b́nh tĩnh khoan thai trong tâm là tốt rồi.

‘Nhân vô thập toàn’, con người ai cũng đều không hoàn hảo, ai cũng có lần sa chân lỡ bước, ngay cả người trí tuệ suy nghĩ ngh́n lần cũng ắt có một lần sai. Lúc nên xin lỗi th́ xin lỗi, dù mất thể diện, danh dự bị tổn thất cũng không có ǵ là quá nặng nề. Tuy vậy, trong mọi thời khắc hăy nên cẩn thận, tránh vấp phải lỗi lầm.




Trả nợ sẽ phải có giá cả, nhưng nhất định phải trả, bởi v́ ta đang bù đắp lỗ hổng của cuộc đời, lấp đầy những chỗ ṛ rỉ. Thời gian sẽ khiến hào quang của tâm hồn thêm lấp lánh thánh khiết. Bởi hết thảy mọi thứ trên thế gian đều nhạt nḥa, chỉ có hào quang của tâm hồn mới dài lâu.




Đời người là quá tŕnh hoàn trả những ǵ đă thiếu, người khác cho ta thứ ǵ không thể nhận một cách thản nhiên, bởi người ta không có nghĩa vụ đó. Đó là ơn nghĩa phải hoàn trả, đến thời phải trả hết, không bao giờ được thiếu. Nếu không, đến lúc nợ chất thành núi, không có cách nào hoàn trả, th́ những thứ từng có cũng bỗng hóa thành hư không.




“Cảm ân” không chỉ là mỹ đức, c̣n là một loại trách nhiệm. Trong cuộc sống thường ngày, nếu chúng ta có thể từ những việc nhỏ mà tỏ ḷng biết ơn, chủ động giúp đỡ mọi người, th́ cuộc đời sẽ hồi báo cho ta những ǵ tốt đẹp nhất.




Mạn Vũ
Theo soundofhope.org

florida80 05-17-2019 18:04

VN Ra Sao Dưới Sự Lãnh Đạo Của ĐCSVN Sau 44 Năm?


florida80 05-17-2019 18:05

Sống Và Chết - Huy Phương







Đài Tưởng Niệm các quân nhân VNCH đă chọn cái chết uy dũng ngày 30 Tháng Tư, 1975 (H́nh: Thành phố Westminster, California)

Ngày 30 Tháng Tư, mỗi năm đều đến và rồi qua, nhưng mỗi lần như thế, vết thương lại như bị xát muối làm cho người ta đau đớn, mặc dầu là chỉ đau đớn trong hồi tưởng, nhưng sự thật là hôm nay, chúng ta đang c̣n phải gánh chịu những hậu quả khốc liệt của nó.
Mỗi năm ngày 30 Tháng Tư về, ám ảnh nhiều nhất, tôi thường nghĩ đến những cái chết. Trước hết là cái chết của 5 vị tướng lănh và hàng trăm người không chịu được nỗi nhục, v́ cái phi lư của chuyện thất trận và nhất là việc đầu hàng, từ một sĩ quan đang ở trong văn pḥng khi nghe tin thất trận, hay là người lính bị bỏ lại trên một bờ biển nào đó của đất nước.




Mặt khác nhiều binh sĩ đă ra đầu hàng vẫn bị quân thắng trận man rợ mang ra giết như cảnh xử tử ở pháp trường. Dân chúng và cả quân đội th́ bị chết trên đường chạy loạn v́ bom đạn từ miền Trung vượt đèo Hải Vân vào Nam hay từ cao nguyên đổ xuống miền duyên hải, v́ nghĩ biển mênh mông vẫn là sinh lộ.




Sau đó không lâu, lại là những cái chết bi thảm của những người can đảm vào núi để t́m đường phục quốc, chết trong nhà tù hay chết sông, chết biển khi t́m cách vượt thoát chế độ ra đi.




Người lính tôn thờ ba điều tâm niệm cho binh nghiệp của ḿnh và đă chọn cái chết v́ “trách nhiệm” không tṛn cũng như “danh dự” bị tổn thương. Trong những phút bức bách cuối cùng này, một người chọn cái chết cho ḿnh, là một điều dễ dàng hay khó khăn?

Ai cũng có một mạng sống đáng quư, một gia đ́nh để yêu thương và một đất nước để phụng sự, trong hoàn cảnh này, điều ǵ được cho là đáng quư hơn hết? Chết hay sống?




Khó khăn khi cần phải cân nhắc, và dễ dàng khi ai đó chỉ cần quyết định trong vài mươi giây, chắc không cần phải ngồi xuống b́nh tâm suy nghĩ thiệt hơn, để cuối cùng chọn cho ḿnh một giải pháp. Một giải pháp nghe ra có vẻ cần đến thời gian, nhưng chọn cái chết chỉ cần ba giây đồng hồ.




Chúng ta, những người c̣n sống, không ai có thể nhân danh ai, nhân danh điều ǵ để thẩm định những chuyện chết và sống, để cho rằng, chết như vậy có đúng không, và cũng trong hoàn cảnh đó, chọn cái sống có sai không?




Hai trong bảy quy tắc đạo đức mà các vơ sĩ Samurai Nhật Bản phải tuân theo, phản ánh tinh thần vơ sĩ đạo rất sắc nét, mạnh mẽ, chính trực là can đảm và danh dự. Chỉ có quân đội VNCH mới có truyền thống ấy trong ngày miền Nam thất trận.




Trận Okinawa với quân đội Mỹ kéo dài 82 ngày, kết thúc vào Tháng Sáu, 1945, biết không giữ nổi đất đai của tổ quốc, trong những giờ phút cuối cùng ngày 15 Tháng Sáu, Đại Tá Kanayama, Trung Đoàn Trưởng Tr. Đ. 27 BB. đă mổ bụng. Tại Bộ Chỉ Huy Hành Quân Okinawa, Tướng Ushijima và Tướng Cho quỳ gối và tiến hành lễ tự sát. Tướng Cho đưa cổ cho Đại Úy Sakaguchi chém đầu, và Tướng Ushijima lấy gươm tự mổ bụng tự sát cùng với bảy sĩ quan tham mưu trong binh đoàn.




Sau khi Mỹ đă thả hai quả bom nguyên tử xuống hai thành phố Hiroshima và Nagasaki của Nhật Bản, sáu ngày sau, 15 Tháng Tám, 1945, Nhật Hoàng, đồng ư đầu hàng, nhiều tướng lĩnh và sĩ quan đă tự sát v́ danh dự và không chịu nỗi điều ô nhục đầu hàng, trong đó có Bộ Trưởng Lục Quân Anami, Đại Tướng Cựu Tổng Tham Mưu Trưởng Sugiyama, Đại Tướng Tư Lệnh miền Đông Tanaka…




Nhưng chúng ta cũng cần những người phải sống như Đại Tá Yahara để thế giới có cuốn sách mang tựa đề “Trận Đánh V́ Okinawa,” chúng ta có Phan Nhật Nam, Cao Xuân Huy và Y Sĩ TQLC Đặng Vũ Bằng cùng nhiều nhà văn quân đội khác.




Sau ngày 30 Tháng Tư, 1975, trong nỗi xót xa v́ mất mát, tù đày và ly tán, nhiều nguồn dư luận lên án mạnh mẽ những cấp chỉ huy bỏ ngũ trước giờ đầu hàng với danh từ “đào ngũ,” nghe ra xót xa và tủi nhục ngần nào. Nhưng liệu là con người, trong hoàn cảnh ấy, chúng ta nếu khổng thể chọn cái chết trung dũng, chỉ là một người b́nh thường, chúng ta làm ǵ hơn như thế?




Người ta kể chuyện một ông Tướng thích đội nón dạ (feutre), khi vào nhà tù Cộng Sản ông cũng mang chiếc nón theo. Chỉ tội là những lúc gặp bọn cai tù Cộng Sản, ông đứng lại, khúm núm giở chiếc nón ra, cúi sâu và cất tiếng chào “cán bộ” rất lễ phép. Có lẽ ông cho đó là chuyện b́nh thường, nhưng đối với đám sĩ quan trẻ, có thể trong đó có nhiều người đă từng ở dưới quyền ông, th́ đó là một điều sỉ nhục và xấu hổ ngay cho họ!




Những vị Tướng Lănh tự sát giờ đầu hàng, là những vị bản chất anh hùng, trọng danh dự, khí khái, không biết quỵ lụy, khó có thể sống qua những ngày tù tội, đói khát và nhất là luôn luôn bị lăng nhục bởi những kẻ thắng trận từ các hang động trở về.




Chắc chắn trong hoàn cảnh ấy, chọn cái chết là một điều tốt. Chúng tôi, những người lính, thật ḷng không muốn trông thấy những vị chỉ huy cao cấp thương mến của chúng tôi phải vật vă giữa bầy tù kiệt sức, nhặt nhạnh từng hạt bắp trong cái lon “gô” hay phấn khởi v́ một miếng da trâu trong cái bát rỉ sét vào những ngày Lễ Tết như chúng tôi. Với cấp nhỏ, chúng tôi đành ḷng, sau cuộc chiến, bị đối xử, bạc đăi dành cho những người thua trận, nhưng xót xa muôn vàn khi thấy những cấp chỉ huy của ḿnh ngày trước phải chịu những thảm cảnh như vậy.




Một mặt khác, dù không muốn nêu đích danh, quả thật chúng ta cũng thấy đau xót và tởm lợm, khi sau này, thấy những vị Tướng Lănh, đă từng hưởng “ơn Vua, lộc Nước,” cam tâm làm tôi mọi cho kẻ thù, bước qua dư luận và sống, được kẻ thù gọi xem là loại con cái “nghịch tử, hồi đầu,” vẫn thường huênh hoang tuyên bố những lời mạt sát, như con dao nhọn, đâm vào vết thương đang rỉ máu của chúng ta. Sống như thế, chỉ thêm ô danh.




Nói về chuyện chọn cái chết, ngay sau ngày 30 Tháng Tư, 1975 biết rằng gia đ́nh chúng ta bị tan vỡ, quê hương đày đọa và bản thân chúng ta bị lưu đày đi các trại tù trong rừng thiêng nước độc xa xôi, làm lụng vất vả đến kiệt quệ, chịu đói lạnh, không đủ ăn, bươi móc miếng ăn như những con ma đói, và luôn luôn bị sỉ nhục, trong một thời gian dài, không bản án, người th́ bảy, người mười ba, mười bảy năm ṛng ră, liệu chúng ta có quyết định chọn cái chết cho ḿnh hay không?




Và làm sao để đành ḷng bỏ lại các chiến hữu, những người bạn chiến đấu đă từng sống chết có nhau, trong phút “dầu sôi lửa cháy” để ra đi t́m cái sống cho ḿnh. V́ vậy Đại Tá Nguyễn Hữu Thông đă xuống tàu di tản rồi mà vẫn trở lên bờ với anh em, cuối cùng nằm chung với nhau một huyệt mộ chôn vội trong Quân Y Viện Quy Nhơn. V́ vậy mà Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam, trong hoàn cảnh các thương binh, cầm tay ông, sợ ông bỏ đi mà mếu máo “Thiếu tướng đừng bỏ tụi em nghe Thiếu Tướng!”

“Không, qua không bỏ các em đâu. Qua ở lại với các em!”

Đó là trách nhiệm, danh dự và cả ḷng nhân ái. Như chúng ta đă biết, Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam đă ở lại và đă chọn cái chết sau cùng!


Nhưng chúng ta cũng biết đến bao nhiêu người, đành buông theo số phận, sống qua cảnh tù đày hay lưu lạc chốn quê người, xót xa câm nín v́ không thể làm ǵ khác hơn trong hoàn cảnh “Bại binh chi tướng bất khả ngôn dũng, vong quốc chi đại phu bất khả ngôn trí!” Chúng ta kính trọng những cái chết nhưng cũng cúi đầu trước những cái sống, v́ chúng tôi biết rằng, sống cho ra con người, có lẽ cũng phải chịu muôn vàn khó khăn hơn là chọn cái chết.




Huy Phương

florida80 05-17-2019 18:07

"31 Tháng Tư", Tiếc Đă Muộn! - Ngô Nhân Dụng






Cuốn “Hơn Nửa Đời Hư” in ở Sài G̣n của nhà văn Vương Hồng Sển. (H́nh: ****)




Ai cũng biết Tháng Tư chỉ có 30 ngày. Riêng ngày “30 Tháng Tư năm 1975” th́ người dân Sài G̣n không thể nào nhớ lộn, không thể nào nói hay viết lầm được.




Nhưng nhà văn Vương Hồng Sển, trong cuốn “Nửa Đời C̣n Lại” đă viết ít nhất hai lần “ngày 31 Tháng Tư năm 1975.” Lần đầu, trong bản in năm 1996 của nhà xuất bản Văn Nghệ, California, ở trang 285, cụ viết: “…tôi xin được lẩn thẩn lấy theo sức học đáy giếng mà luận việc trên cao để được tỏ chút nỗi ḷng một dân Nam thấp hèn buổi 31-4-1975.




Xin nhắc lại, Vương Hồng Sển viết: “…một dân Nam thấp hèn buổi 31 Tháng Tư, 1975.”

Cụ c̣n “viết lộn” thêm một lần nữa, trang 291: “…tôi đây đă trải cảnh chịu đựng sau ngày 31-4-1975 ở Sài G̣n, làm tôi bắt nhớ Nguyễn Du năm 1802,…”




Các “bạn trẻ” dưới 60 tuổi có thể không biết nhà văn Vương Hồng Sển là ai; độc giả sống ở miền Bắc càng ít người biết đến cụ.

Vương Hồng Sển là một “nhân chứng” cho những nhà viết sử. Cụ thường kể chuyện đời ḿnh, để ghi lại cuộc biển dâu diễn ra chung quanh. Lâu lâu mới châm biếm chuyện chính trị. Cụ thường kể chuyện “Sài G̣n Năm Xưa,” tên một cuốn hồi kư. Cụ rỉ rả bàn về thú chơi đồ cổ, coi hát bội. Cụ tự chế nhạo ḿnh sống “Hơn Nửa Đời Hư,” một cuốn hồi kư khác. Năm 1993, đă ngoài 90 tuổi, cụ vẫn gắng sức ngồi viết kể tiếp những chuyện ḿnh đă từng trải qua cuốn “Nửa Đời C̣n Lại.”




Hai lần “viết lầm” ngày 31 Tháng Tư, 1975, có thể v́ cụ Vương Hồng Sển tuổi già đă lẫn lộn, hay là người đánh máy lại cuốn sách đă bấm lộn số không thành số một trên computer?




Cụ Vương đă viết lầm chăng? Nhưng, trong sáu, bảy trang sách mà viết lộn tới hai lần, giống hệt nhau, th́ chuyện đó khó xảy ra. V́ khi đọc cả cuốn tự sự này, chúng ta thấy ông c̣n rất minh mẫn. Vương Hồng Sển nổi tiếng là người có thói quen ky cóp cất giữ các kỷ vật, ghi chép các biến cố trong đời ḿnh rất cẩn thận. Ngoài 90 tuổi, ông nhắc lại những chuyện thời 1922 hay 1946, vẫn nhớ và ghi lại từng chi tiết. Ông c̣n giữ cái toa thuốc của Bác Sĩ Nguyễn Văn Thinh viết ngày 17 Septembre 1924.




C̣n người đánh máy, nếu ngón tay bấm sai nút trên máy vi tính, th́ chỉ lộn zero sang số 9 chứ không thể bấm số 1, v́ trên bàn máy hai số zero và số một nằm ở hai đầu xa nhau.

Cho nên, có thể đoán cụ Vương cố ư viết hai lần ngày 30 thành 31 Tháng Tư.

Đó là một cách phát biểu ư kiến về chính trị, theo lối văn “đặc biệt Vương Hồng Sển!” Trong các tác phẩm, cụ Sển thường dùng lối văn “cà rỡn, cà tửng” theo phong thái Miệt Vườn. Cụ kể chuyện miên man, chuyện nọ xọ chuyện kia, rồi lâu lâu “đánh du kích” một câu thấm thía! Đó là những lúc cụ bàn xéo về chính trị! Viết ngày 30 thành 31 là một lối nói “cà tửng,” để gửi một thông điệp cho người đọc hiểu thâm ư của ḿnh, người miền Bắc gọi là “nói kháy!”




Hai lần cố ư viết ngày 30 thành 31, là hai lần tác giả đang viết với tấm ḷng đầy cảm khái. Lần thứ nhất, cụ nói đến thân phận “một dân Nam thấp hèn buổi 31-4-1975” sau khi tự nhận ḿnh thấp hèn như “ốc ngồi đáy giếng” đ̣i bàn luận việc “trên cao.”

Lần viết lộn thứ hai là đoạn Vương Hồng Sển tự so sánh ḿnh với kiếp “hàng thần lơ láo phận ḿnh ra đâu” của Nguyễn Du khi phải làm tôi triều Nguyễn. Vương Hồng Sển đă viết rất dài về tâm sự Nguyễn Du trong thời gian đầu thế kỷ 19, để biện luận rằng trong thân phận “hàng thần” đó Tố Như không thể b́nh tâm mà sáng tác truyện Kiều được.




Lần thứ ba viết đến ngày lịch sử này th́ Vương Hồng Sển viết chính xác, khi mô tả quang cảnh một khu phố Sài G̣n thay đổi, ở trang 333, “…từ ngày 30-4-1975 và hiện nay đă trở nên phố xá tấp nập lớp buôn bán, lớp làm cửa hàng to…” Ba lần viết đến ngày 30 Tháng Tư, hai lần viết lộn. Chắc là cố ư.

Cố ư, nhưng là ư ǵ? Vương Hồng Sển là dùng một ngày “không có thật,” 31-4-1975, để nói tóm gọn tất cả những năm tháng sau ngày 30 Tháng Tư, sau cuộc đổi đời! Đọc những chữ này, độc giả sẽ chia sẻ nỗi niềm của người dân miền Nam trong thời buổi “sau ngày 30 Tháng Tư!”




Vương Hồng Sển là công chức trong chế độ Việt Nam Cộng Ḥa nhưng không chịu cảnh tù biệt xứ. Cụ nhắc đến lúc đoàn quân của Nguyễn Ánh ra chiếm Bắc Hà, nhắc lại rằng chỉ có hai người trong giới sĩ phu của Nhà Lê và nhà Tây Sơn bị chế độ mới hành hạ, là Phan Huy Ích bị bỏ tù và Cống Chỉnh bị đánh đến chết v́ thù riêng. Vương Hồng Sển nhắc chuyện đời Gia Long chính là để so sánh với cái thông cáo lừa bịp để bắt giam hàng trăm ngàn người đi tù mút mùa gọi là “cải tạo!”




Có đoạn đang bàn chuyện Phạm Quỳnh, cụ Vương tự nhiên “đánh” một câu: “…trong này có miệng mà khó nói nên lời, có tay cầm viết mà khó ghi lời nào khỏi bị sửa chữa, cắt xén – vả lại tôi là người ǵ mà được phép nói…” (trang 267). Viết “trong này” tức là trong miền Nam; và “ngày nay” tức là với khác với trước 1975.




Tôi là người ǵ mà dám nói? Nhưng cụ Vương có lúc bỗng trở nên nồng nhiệt, dầu vẫn rụt rè nhưng nhất quyết phải nói, khi cụ lên tiếng bênh vực một danh nhân miền Nam vẫn bị đảng Cộng Sản buộc tội và bêu riếu một cách thô bạo, bất công là Phan Thanh Giản. Sau khi biện luận để phục hồi danh dự Phan Thanh Giản, Vương Hồng Sển viết: “…người đời nay học thuyết mới, tư tưởng theo mới, quên ơn kẻ trồng cây, quên ơn sanh thành đào tạo,…”

Ai cũng biết, sau ngày 30 Tháng Tư, 1975, lẫn trong đám các nhà văn, nhà thơ và học giả miền Bắc vào Sài G̣n, có nhiều người mang thái độ kiêu ngạo của “bên thắng cuộc,” lên mặt “dạy dỗ, cải tạo” giới văn nghệ và học thuật miền Nam, họ được bọn “cách mạng 30” nhi nhô đóng vai chỉ điểm.




Cảnh tiếp xúc hai miền Nam Bắc lúc đó, Vũ Hoàng Chương đă diễn tả qua hai câu: “Rằng vách có tai, thơ có họa – Biết ḷng ai đỏ, mắt ai xanh!” Những người trí thức Sài G̣n như Vương Hồng Sển (hoặc Nguyễn Hiến Lê, Dương Nghiễm Mậu,…) chọn sống ẩn dật chứ không chịu ra làm tay sai cho bọn vua quan mới. Cụ Vương ví ḿnh với con dế: “Tôi dư biết cho thân, thà làm dế sống trong hang, có lẽ được yên thân hơn là múa gáy cho trẻ nhỏ nó biết chỗ trốn, chúng đổ nước ngập hang, bắt dế về nuôi trong hộp diêm, hộp quẹt, thỉnh thoảng bắt ra đá độ, găy càng queo râu toi mạng” (trang 84).




Sống trong một xă hội đầy những “vách có tai, thơ có họa” nh́n chung quanh không “biết ḷng ai đỏ, mắt ai xanh,” Vương Hồng Sển không thể nói thẳng mà chỉ dùng mật ngữ. Có lúc kể chuyện Sài G̣n đời xưa từ 1867, trải qua trào Tây, trào Nhật, cụ lại quay qua nói chuyện vua Napoleon III bên Pháp, rồi chợt cảm khái: “Trở lại người dân đất Sài G̣n, như tôi đă nói, dám chắc không dân nào trí lanh tay xảo hơn. Khi bỏ áo giáp, tuột giầy trận, chịu đi đày, bán từ bàn thờ tổ tiên, bán ván gơ để nằm dưới gạch, căn đày kiếp đọa, tiếc đă muộn..” (trang 55).




Trong mấy ḍng này là những ám hiệu cho “dân Sài G̣n” hiểu với nhau! Những nét chấm phá độc đáo: Kẻ th́ “bỏ áo giáp, tuột giầy trận, chịu đi đày;” người ở lại nhà th́ “bán bàn thờ tổ tiên, căn đày kiếp đọa!” Và tất cả đều “tiếc đă muộn!”

“Căn đày kiếp đọa, tiếc đă muộn!” Vương Hồng Sển gói ghém bao nhiêu nỗi đoạn trường trong thời buổi “31 Tháng Tư!”




Mấy trang tiếp, sau khi kể chuyện cà kê Kép Tư Út hát bài Anh Khóa đời xưa, tiếp đến chuyện ngôi nhà Tổng Đốc Phương bị tháo gỡ bán qua Đài Loan, bỗng nhiên Vương Hồng Sển lại viết: “Dân Sài G̣n tự khoe tiến bộ kư quỹ, gửi tiền nhà băng, giải phóng vào, hốt sạch sành sanh, thua xa dân Thổ Trà Vinh, Sóc Trăng… bán lúa mùa này xong, chôn bạc giữa lẫm rồi đổ lúa mới lên trên…” (trang 57). Kể lại cách cất giấu tiền của dân Thổ (người Việt gốc Khmer) đời xưa, để so sánh với dân Sài G̣n thời 1975, chỉ cốt viết một câu kết án: “Giải phóng vào, hốt sạch sành sanh!” Trong bảy chữ, Vương Hồng Sển cực tả một vụ cướp bóc đại quy mô, một vụ “ăn cướp hoành tráng.” Hốt sạch sành sanh!




Vào cái buổi 31 Tháng Tư, người miền Nam sống ra sao? Có lúc cụ Vương đang kể miên man những chuyện lẩm cẩm ở Sài G̣n từ thời Tây qua thời Nhật, bỗng tóm gọn một câu: “Kẻ trí đi ra nước ngoài, người ở lại phải giả dại qua ải” (trang 58). Phải sống “giả dại qua ải” nhưng Vương Hồng Sển cũng sống đủ lâu, được chứng kiến bản lănh dân miền Nam vững vàng. Cụ viết: “Nói chi th́ nói, phải nh́n nhận dân Sài G̣n vẫn có bản lĩnh – nước dưới sông thấy đó mà chặt không đứt, dứt không rời…” (trang 80). Cho nên “trải mấy trào liên tiếp mà dân vẫn là dân, cảnh có đổi mà dân không đổi…” Thơ Đỗ Phủ viết “Quốc phá, sơn hà tại,” chế độ vỡ, núi sông vẫn c̣n. Vương Hồng Sển không nói đến núi sông, mà chú ư tới “dân Sài G̣n vẫn có bản lĩnh” vững chăi như sông, như núi!

Ai cũng biết vào cái “Buổi 31 Tháng Tư” th́ xă hội miền Nam đă thay đổi. Ai cũng có thể so sánh “trước ngày 30” và sau “buổi 31 Tháng Tư.”




Trước ngày 30 Tháng Tư năm 1975, trẻ em miền Nam vẫn giữ được những lời nói, cử chỉ kính trọng các thầy cô giáo hơn bây giờ. Mà các thầy cô hồi đó cũng giữ được tư cách đạo đức hơn buổi 31 Tháng Tư.

Trước ngày 30 Tháng Tư, 1975, ở miền Nam trai thiếu gái thừa, nhưng chưa có người mẹ nào bán con cho người ngoại quốc với giá mấy trăm đô la. Không có những cô gái xếp hàng trưng bày cho đàn ông ngoại quốc chọn. Không có người mẹ nào đem con gái bán cho các mụ Tú Bà.




Trước ngày 30 Tháng Tư, 1975, mặc dù đang chiến tranh dân miền Nam vẫn dám biểu t́nh phản đối chính phủ, không thua ǵ dân Nam Hàn, Đài Loan cùng thời gian đó. Sinh viên Sài G̣n biểu t́nh đ̣i giáo sư y khoa phải dạy bằng tiếng Việt, kư giả biểu t́nh phản đối bộ thông tin đóng cửa báo, các công nhân đ́nh công, băi thị, các học sinh băi khóa. Tinh thần độc lập, tự chủ của người dân rất cao. Ngày nay, chỉ cần viết cho nhau trên Internet, nói chuyện tự do dân chủ, chống Trung Cộng xâm chiếm Hoàng Sa, cũng bi ghép tội rồi bỏ tù.




Nhưng chúng ta có thể tin tưởng như Vương Hồng Sển, là dân Việt Nam rất có bản lănh. Dân vẫn là dân, các chế độ đi qua rồi sẽ biến mất. Chính Vương Hồng Sển cũng có lúc tỏ ư lạc quan. Đọc lại cuốn “Hơn Nửa Đời Hư” in ở Sài G̣n, cụ đă cải chính mấy đoạn đă bị cắt xén, trong cuốn ách tiếp theo, in ở nước ngoài. Nhân dịp đó, cụ c̣n tỏ ư tha thứ cho nhà xuất bản và hy vọng: “…tự xét tuổi gần đất xa trời, cũng nên hỉ xả họa may nối thêm được một ít lâu để chờ xem măn cuộc… cuộc ǵ cũng chưa dám nói và nên hiểu ngầm…” (trang 277)!” Măn cuộc ǵ? Ai cũng hiểu!


Vương Hồng Sển đă qua đời, chưa thấy hồi măn cuộc. Nhưng “hồi măn cuộc” cũng sắp tới rồi! Cái “buổi 31 Tháng Tư” đang tới hồi kết thúc, người Việt Nam có ngày sẽ trở lại làm người Việt Nam, giống như “trước 30 Tháng Tư!”




Ngô Nhân Dụng

florida80 05-17-2019 18:08

Viết Trong Những Ngày Đất Nước Đang Chuyển Ḿnh - KTS Trần Thanh Vân









Tôi không phải là nhà chính trị, cũng không phải là một fortune teller, nhưng với những năm tháng từng trải của ḿnh, tôi hiểu sâu sắc rằng, đất nước VN đang ở trong những ngày biến động dữ dội, nhưng mỗi ngày một sáng sủa hơn.

Đại gia đ́nh tôi đă trải qua 72 năm và có ít nhất 3 thế hệ sống trong nước Việt Nam Dân chủ Công ḥa, thành lập ngày 2/9/1945 và đến hôm nay là những ngày cuối cùng của Cộng Ḥa XHCN Việt Nam do ĐCSVN lănh đạo. Nh́n vào những biến động của đại gia đ́nh ḿnh trong 72 năm qua, tôi “nh́n thấy” sự biến động của đất nước và tôi tin chắc rằng mọi thứ đang được phát triển theo một quy luật mà không thế lực nào cưỡng nổi.

Thế hệ thứ nhất

Năm 1945, cha tôi là một thanh niên 30 tuổi, đầy ḷng yêu nước, ngây thơ và hăm hở theo Việt Minh rồi trở thành Đội viên Đội tự vệ Hoàng Diệu từ những ngày đầu kháng chiến chống Pháp. Cha trở thành công an mật Hà Nội năm 1947, được kết nạp vào ĐCS năm 1948, rồi lên chiến khu Việt Bắc, rồi trở về Hà Nội ngày giải phóng Thủ đô năm 1954…

Khi cha tôi mất năm 2002, cụ vẫn là một cán bộ cách mạng lăo thành, sống kham khổ, trong sạch và khi nhắm mắt xuôi tay, cha măn nguyện ra đi v́ đă cống hiến cả đời ḿnh sự nghiệp giải phóng quê hương. Tôi thương cha, đến phút chót cuộc đời, cha không hiểu hết con đường cách mạng của ḿnh đúng sai ở chỗ nào?

Cậu ruột, em trai thứ 3 của mẹ tôi th́ khác hẳn. Là một thanh niên học sinh yêu nước của trường Bưởi Hà Nội, cậu tôi rủ các bạn cùng trường, đi quyên góp gạo tiền, nấu cháo phát chẩn cho bà con nghèo đói ở các làng quê, nạn nhân của nạn đói 1945… Nhưng cậu tôi không theo Việt Minh, ông và các bạn ông hưởng ứng lời kêu gọi của Thủ tướng Trần Trọng Kim, khi chính phủ Trần Trọng Kim bị Việt Minh đánh đổ, cậu tôi bị Việt Minh bắt giam và bị giết chết.

Thế hệ thứ hai

Chồng tôi và tôi cùng lớn lên trong nhà trường xă hội chủ nghĩa. Khác với tôi, chồng tôi luôn tỏ ra là một người sống có kỷ luật, ngoan ngoăn và trung thành với chế độ. Chồng tôi được kết nạp vào ĐCS năm 1961, ông được tổ chức cơ quan và chính quyền nhà nước cưng chiều, được cử sang Anh tu nghiệp tiếng Anh năm 1979, sang Hà Lan, sang Nhật học tập về Quy hoạch quản lư kinh tế. Ông được Ủy ban Hợp tác kinh tế đối ngoại của chính phủ phân công phụ trách khối Bắc Âu, đă từng có quan hệ thân t́nh với Thụy Điển, là khách quư được cố Thủ tướng Thụy Điển Olof Palme mời tới nhà riêng ăn cơm chiều…

Đă đặt chân tới hơn 40 nước phi XHCN, chồng tôi có dịp tiếp cận, kết bạn và t́m hiểu khá kỹ về “chế độ tư bản giẫy chết”, ông từng cố gắng mang những hiểu biết của ḿnh, thuyết phục, phân tích cho các quan chức cùng thời. Có người ủng hộ và muốn làm cuộc cải cách, như Thủ tướng Vơ Văn Kiệt, như Thứ trưởng Trần Quang Cơ, nhưng các vị đó suy nghĩ nhiều mà chẳng làm được việc ǵ.

Khi cựu Thủ tướng Vơ Văn Kiệt bị ám hại qua đời, chồng tôi hiểu rằng mọi cố gắng chưa hợp thời đều bị thất bại, ông về hưu năm 2000, bỏ ĐCS, ông ở nhà nuôi dạy thằng Út, hy vọng thằng con lớn lên sẽ không bỏ phí cuộc đời như cha nó.

Khác hẳn với chồng, tôi ngang bướng và rất “vô kỷ luật”, tốt nghiệp kiến trúc tại Thượng Hải năm 1966, theo học “The International Post-Granduate Training Course on Ecosystem Management” ở Dresden năm 1980-81. Trở về nước, tôi chỉ chăm lo công tác chuyên môn là nghiên cứu kiến trúc cảnh quan, bỏ nhiều thời gian nghiên cứu về Phong thủy. Tôi từ chối mọi cơ hội được đề bạt thăng chức, tôi không nộp đơn xin vào ĐCS và năm 1992, tôi nằng nặc đ̣i nghỉ hưu khi mới 51 tuổi.

Từ ngày được sống cuộc đời tự do, tôi lập công ty tư nhân, tự đi kiếm việc làm thuê để nuôi sống bản thân và gia đ́nh, tôi bắt đầu quan tâm đến xă hội xung quanh và vận mệnh đất nước.

Càng hiểu sâu về Phong thủy, tôi càng khao khát cơ hội được phục hồi HÀO KHÍ THĂNG LONG của các triều đại Lư, Trần, Lê, khi xưa. Tôi bắt đầu quan tâm và không ngần ngai hiểm nguy, tôi lên tiếng ngăn cản Dư án Thủy cung Thăng Long ở Bán đảo Tây Hồ năm 1998, lần đầu tiên có một quan chức cao cấp là Phó TT Ngô Xuân Lộc mất chức và có kẻ vào tù.

Thế hệ thứ ba

Chồng tôi bị trọng bệnh và qua đời cuối năm 2012. C̣n lại một ḿnh, tôi bán nhà và cho thằng Út theo học trường quốc tế tại Hà Nội rồi đi du học tại Vương quốc Anh từ năm 2017. Trong 7 năm theo học tại trường quốc tế song ngữ Hanoi Academy, con tôi được tiếp xúc với các thầy cô giáo quốc tế, với khẩu hiệu “Becoming a Global Citizen” in trên trang phục, tôi muốn đứa con nhỏ được lớn lên trong bầu không khí lành mạnh, được thoát khỏi mọi kỷ niệm đau buồn mà gia đ́nh đă trải qua.

Thỉnh thoảng nhà trường tổ chức cho học sinh đi dă ngoại, các cháu quyên góp quần áo, sách vở và dụng cụ học tập trợ giúp những học sinh kém may mắn ở vùng cao, vùng xa… nên đến khi nộp hồ sơ để đi du học, thầy giáo quốc tế hỏi cháu muốn chọn ngành ǵ? Cháu trả lời: Nghiên cứu Tâm lư Xă Hội. Hỏi tại sao? Cháu nói: Nhiều người cần giúp đỡ quá, phải hiểu họ th́ mới giúp họ được. Thầy giáo chủ nhiệm người Mỹ nói với tôi rằng đó là câu trả lời nghiêm túc của một một đứa trẻ sống có trách nhiệm. Và tôi hoàn toàn yên tâm, tiễn con ra đi. Ở xa, vài ngày cháu lại gọi về động viên mẹ ăn ngủ điều độ và đừng làm việc quá sức.

Tôi không làm việc quá sức. Tôi biết điều tiết bản thân và giữ ǵn sức khỏe. Ở nhà một ḿnh, tôi rảnh rang theo rơi mọi biến động của xă hội. Đến nay, đă có hàng chục, hàng trăm và hàng ngàn dự án chiếm đất làm giầu của rất nhiều tập đoàn bất động sản trên khắp đất nước. Và đến nay tôi hiểu sâu sắc rằng sự suy thoái xă hội đă đến bước trầm trọng, không ai cứu văn nổi nữa.

Mặt khác, tôi cũng nhận ra nền tảng xă hội đang chuyển ḿnh rơ rệt và mỗi ngày một rơ rệt hơn. Các lệnh cấm đoán, bắt bớ tù đày không ngăn cản được ḷng dân suy nghĩ và nói lên mọi suy nghĩ của ḿnh.

Nếu 20 năm trước, một nhóm KTS chúng tôi có thể ngăn chặn một Dự án Thủy cung Thăng Long tội lỗi và đánh đổ ông Phó Thủ tướng Ngô Xuân Lộc, th́ hôm nay có nhiều Thủy Cung Thăng Long khác tội lỗi hơn và trong số đó có một đệ tử gần gũi của ông Ngô Xuân Lộc khi xưa, là ông Đinh La Thăng, Ủy viên BCT cùng một lũ đầu trâu mặt ngựa đă phá nát và đục khoét đất nước mà công chúng gọi là công cuộc “đốt ḷ vĩ đại” của ông Tổng bí thư – Chủ tịch nước.

Thử hỏi, trong tất cả những kẻ đă bị ném vào ḷ đó, có kẻ nào bị oan uổng không? Không có kẻ nào oan uổng cả. Nhưng tôi e rằng, ông Tổng bí thư – Chủ tịch nước sẽ không có đủ ḷ để đốt hết lũ sâu mọt chúng nó đâu, bởi v́ lũ sâu mọt kia là sản phẩm của cơ chế XHCN mà ông là thủ lĩnh. Mỗi ngày lại xuất hiện thêm nhiều kẻ độc ác tham lam, khốn nạn hơn, bọn đó không chỉ đáng ném vào ḷ, mà cần phải bị tru di tam tộc.

Có lần tôi đă viết thư gửi cho ông Tổng bí thư – Chủ tịch nước, xin ông đừng nghĩ tôi không phải đảng viên cộng sản th́ tôi chống đảng. Cha tôi, chồng tôi từng là những ĐVCS ưu tú, từng sống trong sạch tận tụy v́ lợi ích của đất nước… nhưmg thời đó qua rồi. C̣n ông, tôi khuyên ông tự giải tán đảng Cộng sản trước khi bị nhân dân lật đổ.

Năm 2018, khi bà chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân quăng các bản hồ sơ Đặc khu kinh tế lên bàn hội nghị Quốc hội, ép Quốc hội thông qua Luật Đặc khu với lời tuyên bố tỉnh bơ “Bộ Chính trị đă quyết”, nhưng cuối cùng Luật đặc khu đă bị ngăn lại. Công của ai, tội của ai tôi không tiện bàn, tôi chỉ khẳng định công lư đă thắng thế và trong giới chóp bu cộng sản, có người đă tỉnh ngộ.

Cũng như vấn đề Biển Đông sôi động nhiều chục năm qua, khiến cả nước căm hờn, phẫn nộ, khi người “bạn vàng”, “thân thiết như môi với răng” của VN ta xưng xưng nói rằng, Biển Đông của ta là Biển Hoa Nam của họ, nhưng xin chớ bi quan, cho đến hôm nay, quan hệ hợp tác về quốc pḥng giữa VN và Hoa Kỳ đă là Hợp tác chiến lược toàn diện. Vào những ngày ông Tổng bí thư – Chủ tịch nước lâm bệnh nặng, Đô đốc Philip Davidson, Tư lệnh Bộ Tư lệnh Thái B́nh Dương – Ấn Độ Dương đến thăm Việt Nam, đă được VN đón tiếp nồng hậu; cũng như khi đoàn nghi sĩ thượng viện Hoa Kỳ do Thượng nghĩ sĩ Patrick Leahy dẫn đầu đến thăm VN, họ đă được VN đón tiếp thân t́nh, kể cả việc họ được đến thăm Thiền sư Thích Nhất Hạnh, vị Thiền sư nổi tiếng thế giới có lúc đă bị giới chop bu CS coi như kẻ bán nước.

Và vài tháng nữa thôi, ông Tổng bí thư – Chủ tịch nước hoặc người đại diện cho ông sẽ đi thăm Hoa Kỳ. Chắc chắn sẽ có nhiều văn bản hợp tác về kinh tế và các vấn đề hệ trọng khác về hợp tác khai thác dầu khí và bảo vệ Biển Đông sẽ được kư kết.


Tóm lại, tôi không quan tâm lắm về bệnh t́nh của ông TBT- CTN ốm đau ra sao, ông có bị ai ám hại hay không, ở trong một chính đảng đă đến thời suy thoái, lại ở sát sườn với một thằng bạn xấu sẵn sàng ăn tươi nuốt sống ḿnh, th́ tôi hiểu rằng bị kẻ xấu ŕnh rập ám hại và mỗi người phải trả giá cho những sai lầm của đời ḿnh là dễ hiểu.

Có điều tôi biết chắc chắn rằng, đă đến lúc đảng Cộng sản sẽ phải tự giải tán, chế độ độc tài sẽ phải tự thủ tiêu và năm bảy năm nữa khi lứa tuổi trẻ như con tôi trở về, chúng sẽ có đủ trí tuệ, tài năng và nhiệt huyết điều hành đất nước.



Quy luật tất yếu đó sẽ không một ai, không một sức mạnh nào ngăn cản được.

KTS Trần Thanh Vân

Nguồn: baotiengdan.com

florida80 05-17-2019 18:09

Có Một Loại Trưởng Thành Gọi Là: B́nh Tĩnh Trước Việc Lớn, Không So Đo Chuyện Nhỏ









Thời gian có thể giúp con người ta lớn lên nhưng chưa chắc khiến họ trưởng thành. Chỉ khi va vấp những nhấp nhô trong cuộc sống, đối mặt với những biến cố trong cuộc đời… đó mới là lúc để ta nhận ra ḿnh cần phải trưởng thành.




Đối với nhiều người, sự thành công trong sự nghiệp và cuộc sống là mục tiêu phấn đấu trong suốt cuộc đời. Có lẽ để đạt tới thành công đó không quá khó khăn, tuy nhiên để bản thân thực sự trưởng thành qua thời gian, đặc biệt sự trưởng thành trong tâm là việc vô cùng khó khăn.




Một người có trưởng thành hay không, kỳ thực không thể dùng tuổi tác nhiều hay ít của họ để đánh giá nh́n nhận. Có những người tuổi đă cao, nhưng cách hành xử và những suy nghĩ trong tâm của người ấy vẫn hời hợt, thậm chí trống rỗng. Nhưng có những người tuy c̣n trẻ tuổi nhưng lại rất chín chắn, suy nghĩ cân nhắc thấu đáo, kỹ càng.




Sự trưởng thành, sự hoàn thiện của tâm tính không phải được quyết định bởi người đó gặp bao nhiêu gian nan chông gai trong cuộc đời, mà nó được thể hiện ra ở thái độ và cách mà người ấy đối đăi với sự t́nh ra sao. Một người có sự tu dưỡng và tâm tính tốt mới thực sự là một người trưởng thành.





Trưởng thành là một quá tŕnh dài lâu chứ không phải chuyện một sớm một chiều. Nó chịu ảnh hưởng rất lớn từ sự tu dưỡng tâm linh của người ấy. Điều đó cũng là lư do lư giải v́ sao những người càng trưởng thành, thành thục, chín chắn th́ thường càng ôn ḥa và tĩnh lặng.






Một người có trưởng thành hay không, kỳ thực không thể dùng tuổi tác nhiều hay ít của họ để đánh giá nh́n nhận. (Ảnh: bookriot.com)




Trưởng thành là b́nh tĩnh và kiên cường

Những người trưởng thành là những người luôn có sự b́nh tĩnh trong tâm, trên khuôn mặt luôn thể hiện sự b́nh thản kiên cường. Khi đối mặt với những việc trọng đại trong đời mà vẫn điềm tĩnh tựa như không, khi đối diện với những điều nhỏ bé vụn vặt th́ không so đo tính toán.




Có một số người khi gặp chuyện bất b́nh, không vừa ư liền tức giận không giữ được b́nh tĩnh, v́ chuyện nhỏ cũng nổi trận lôi đ́nh bất măn. Người xưa dạy: “Nổi giận là bản năng, kiểm soát nóng giận là bản lĩnh”. Con người khi nóng giận sẽ không có lư trí, nói những lời làm tổn thương người khác, nhẹ th́ làm tổn thương ḥa khí hai bên, nặng th́ sẽ tự chuốc lấy bất hạnh cho bản thân ḿnh.




Có người khi đối diện với mọi vấn đề đều ung dung b́nh tĩnh đối diện. Cũng có những người bất kể trải qua sóng to gió lớn tới đâu, bất kể gặp phải người giả dối tiểu nhân xấu xa như thế nào, đều luôn mỉm cười điềm tĩnh đối diện. Khi gặp mâu thuẫn th́ t́m nguyên nhân, khi gặp khó khăn th́ t́m giải pháp khắc phục.






Có những người khi đối diện với bất kể chuyện ǵ đều trầm lặng không nói. Cũng lại có những người khi bị người khác hiểu lầm th́ không đi giải thích, khi bị người khác b́nh luận cũng không tranh căi, khi bị người khác đặt điều thị phi th́ im lặng, không giải thích. Họ im lặng không phải v́ sợ, cũng không phải v́ nhu nhược hèn yếu, mà muốn để thời gian chứng minh tất cả.






Khi gặp mâu thuẫn th́ t́m nguyên nhân, khi gặp khó khăn th́ t́m giải pháp khắc phục. (Ảnh: ***********)




Đôi khi, im lặng giúp tâm thái người ta thoải mái hơn là thổ lộ dốc bầu tâm sự, im lặng cũng là biểu hiện sự từng trải giúp người ta trưởng thành. Đau rồi hăy cố gắng nhẫn chịu một chút, mệt mỏi rồi nên im lặng nghỉ ngơi. Những người càng có thói quen im lặng càng không muốn nói nhiều lời.




Cũng bởi ḷng người khó lường, thật giả khó phân biệt, cũng bởi trong ḷng mỗi người có nhiều điều khó nói thành lời, có những buồn tủi khó chia sẻ với ai. Vậy nên khi càng trưởng thành, càng trải qua nhiều chuyện, con người ta càng trở nên trầm lặng ít nói. Bởi v́ im lặng cũng là một biểu hiện của sự trưởng thành, nên khi nh́n thấy những người không vừa mắt, họ cũng dễ dàng bỏ qua, gặp những việc không thể buông cũng dần dần buông bỏ.




Trưởng thành là khoan dung và hiểu người khác

Có lẽ chỉ có người đă từng trải qua gian nan và tổn thương tột cùng mới có thể thực sự trưởng thành, hiểu và khoan dung với người khác. Một người trưởng thành sẽ không bao giờ tùy tiện phán xét người khác. Họ luôn hiểu được rằng mỗi một người, đều không hề đơn giản như những biểu hiện ở vẻ bề ngoài của họ, ai cũng có ưu khuyết điểm riêng.

Một người khi càng trưởng thành sẽ càng thấu hiểu cuộc đời, không những biết khoan dung bản thân mà c̣n khoan dung người khác, thậm chí khoan dung ngay với cả kẻ thù của ḿnh. Biển có thể thu nạp trăm ngh́n sông nên mới trở nên rộng lớn, khoan dung với lỗi lầm của người khác thực ra cũng là giải thoát cho chính ḿnh.




Trưởng thành là biết sống lư trí và nhiệt t́nh



Con người ta khi càng trưởng thành qua thời gian, cho dù nh́n rơ hiện thực phũ phàng của thế giới, của xă hội, nhưng vẫn nhiệt t́nh kiên cường trân trọng từng phút giây của cuộc sống. Đó là bởi v́ họ đă thấu hiểu thế nào là lư tính và và cảm tính. Đó là bởi họ biết trân quư giá trị của sinh mệnh, biết rằng được sinh ra trên cơi đời này là điều đáng trân quư biết nhường nào.






Trong quá tŕnh trưởng thành, mỗi người đều sẽ phải trải qua vô vàn sóng gió. (Ảnh: eva.vn)




Con người chúng ta sinh sống trong xă hội này đều là có nhận thức và cảm tính. Đôi khi họ dễ dàng bị t́nh cảm chi phối, họ chỉ nh́n h́nh tượng của sự vật mà không nh́n bản chất của sự vật. Người như vậy rất dễ bị mê mờ, từ đó tự chuốc lấy những thống khổ và phiền năo cho bản thân.

Người trưởng thành, nhất định sẽ có lư trí. Không những vậy họ biết duy tŕ t́nh yêu với cuộc sống. Sự kết hợp giữa lư trí và nhiệt t́nh sẽ giúp người ta thực sự trưởng thành qua năm tháng.




Trưởng thành là biết buông bỏ và quư trọng

Có câu ví rằng: “Con người sống đều là đang tự mang nặng mà tiến về phía trước”. Con người khi đến một độ tuổi nhất định, khi trải qua những va vấp trong cuộc sống, sẽ tự học được cách buông bỏ những ǵ cần buông bỏ và trân quư những ǵ đáng trân quư.

Người trưởng thành cần phải “tự loại bỏ” một số loại “đồ vật” trên hành trang của ḿnh, ví như những người bạn “hư t́nh giả ư”, những “thú vui” rượu chè vô nghĩa, những câu chuyện phiếm vô dụng… Thay vào đó họ biết nắm giữ và trân quư sự tự tin, tấm ḷng lương thiện, khiêm tốn và giản dị…




Trưởng thành, chín chắn là một loại yêu cầu và hoàn thiện đối với tự bản thân mỗi người. Nó cũng là một loại thể nghiệm và suy ngẫm, cũng là một loại trạng thái của sinh mệnh. Trong quá tŕnh trưởng thành, mỗi người đều sẽ phải trải qua vô vàn sóng gió, cũng sẽ học được rất nhiều điều trân quư. Vậy nên, cho dù con đường ấy xa bao nhiêu, nhiều chông gai thế nào, chỉ cần mỗi bước đi chúng ta đều trưởng thành hơn th́ đă là thành công rồi.






B́nh Nhi

dkn.tv


All times are GMT. The time now is 15:01.
Page 23 of 149
« First 13202122 23 24252633 Last »

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.19823 seconds with 8 queries